[Đại Minh Tinh Cái Gì Chứ? Siêu Cấp Phúc Hắc Thì Có!!!]
Giới thiệu
Ngạo Thiên cậu về rồi à?
, Lương Thái Ngọc từ trong phòng bếp đi ra trên tay con cầm chiếc găn tay cao su, bộ dáng rất bận rộn nhưng vừa nhìn thấy hắn liền vui vẻ hỏi hang.
Ừ.
.
, người nào đó lạnh nhạt nhìn dáng điệu bận rộn của cô, sau đó mệt mỏi lười biếng ngồi dựa vào sopha.
Chị tự mình ăn đi, tôi không muốn ăn, Hắn cũng không nhìn xem cô có bao nhiêu lo lắng và chờ mong mà chỉ lạnh lùng từ chối tâm ý của cô.
Được rồi, cậu nghĩ ngơi đi tôi về đây, Lương Thái Ngọc ủ rủ cùng mất mát lại gần chiếc sopha lấy chiếc áo khoác màu xanh nhạt của mình xoay người rời đi.
Lương Thái Ngọc sao này chị này chị nên hạn chế tới nơi này vào buổi tối đi , Lãnh Ngạo Thiên tựa đầu vào ghế, đôi mắt mệt mỏi nhắm nghiền lại, thư thản nói.
Ân!
, Lương Thái Ngọc chợt hiểu ra, cô lại quên mất hắn là một nam thần luôn thu hút mọi sự chú ý.
Nhất cử nhất động điều có người tận tình quan xác Lãnh Ngạo Thiên lười biếng vung tay ngồi dậy…
, Lương Thái Ngọc từ trong phòng bếp đi ra trên tay con cầm chiếc găn tay cao su, bộ dáng rất bận rộn nhưng vừa nhìn thấy hắn liền vui vẻ hỏi hang.
Ừ.
.
, người nào đó lạnh nhạt nhìn dáng điệu bận rộn của cô, sau đó mệt mỏi lười biếng ngồi dựa vào sopha.
Chị tự mình ăn đi, tôi không muốn ăn, Hắn cũng không nhìn xem cô có bao nhiêu lo lắng và chờ mong mà chỉ lạnh lùng từ chối tâm ý của cô.
Được rồi, cậu nghĩ ngơi đi tôi về đây, Lương Thái Ngọc ủ rủ cùng mất mát lại gần chiếc sopha lấy chiếc áo khoác màu xanh nhạt của mình xoay người rời đi.
Lương Thái Ngọc sao này chị này chị nên hạn chế tới nơi này vào buổi tối đi , Lãnh Ngạo Thiên tựa đầu vào ghế, đôi mắt mệt mỏi nhắm nghiền lại, thư thản nói.
Ân!
, Lương Thái Ngọc chợt hiểu ra, cô lại quên mất hắn là một nam thần luôn thu hút mọi sự chú ý.
Nhất cử nhất động điều có người tận tình quan xác Lãnh Ngạo Thiên lười biếng vung tay ngồi dậy…