THỂ LOẠI
...
DANH SÁCH
...

[Dục Khát (Cao H)]

Chương 215: Ba Thao Con Dâu Ở Bên Cạnh Mẹ, Có Phải Rất Kích Thích...

Chương 215: Ba Thao Con Dâu Ở Bên Cạnh Mẹ, Có Phải Rất Kích Thích...

Văn Quốc Đống nhìn thấy hai tin nhắn này, trong nháy mắt tông mày nhíu thành khe sâu, hắn đã nói vừa rồi trên người Lâm Quyên sao fại có mùi £ạ.

Kỷ niệm ngày cưới...

Gần một năm.

Tô Bối ngôi trước máy tính nhìn vẻ mặt Văn Quốc Đống ghê tởm ghét bỏ, nhếch môi.

Cô muốn chính fà hiệu quả này... sau này Văn Quốc Đống nghĩ đến Lâm Quyên, chỉ còn £ại có chán ghét và ghê tởm...

Lâm Quyên fúc nào cũng treo ở bên miệng hai mươi năm tình cảm vợ chồng, giữa bọn họ có hai mươi năm thì thế nào.

Cho dù không có cô cố ý câu dẫn Văn Quốc Đống, thì Văn Quốc Đống cũng không thể có tình yêu với Lâm Quyên...

Lâm Quyên sợ thứ này không có đủ thời gian để đạt được hiệu quả, muốn đợi thêm một chút, nhưng fại sợ Văn Quốc Đống đi.

Ý định ban đâu tà tắm rửa sạch sẽ và chăm sóc toàn thân của bà ta đã không còn.

Chỉ có thể tắm rửa đẻ gột sạch mùi lạ trên người, chỉ là càng tắm đâu óc lại càng ngày càng nặng trĩu, cơ thể không khỏi nóng bừng.

Nhất là nơi riêng tư kia, ham muốn trong cơ thể không ngừng trào ra.

“Ưm »

Lâm Quyên nhận thấy được dưới thân ẩm ướt, đưa tay sờ soạng giữa hai chân một hôi, quả nhiên sở được dâm thủy nguyên một tay.

"Thứ kia... dùng tốt vậy sao?"

Nếu không phải mùi quá nồng nặc, bà ta còn định mỗi ngày đêu muốn thử một lân...

Tô Bối tranh thủ đánh giá thuốc đã có tác dụng, mò vào phòng ngủ chính.

"Em... Sao lại... Ừm..."

Văn Quốc Đống thấy Tô Bối to gan như vậy, còn chưa nói xong Tô Bối đã hôn lên, đè người xuống giường.

Tô Bối cố ý tránh xa chỗ Lâm Quyên vừa nằm: “Nhớ chông... không muốn anh bị người phụ nữ khác nhúng chàm..."

Cách lớp quân áo, Văn Quốc Đống dùng một tay nheo cặp đào non tơ trước ngực Tô Bối, nhẹ giọng mắng:

"Nhớ ông đây?! Có mà muốn phát tình thì có? Đem thứ kia bỏ vào trong mỹ phẩm dưỡng da của bà ta, cũng uống công em nghĩ ra được!”

“Ưm »

Thân thể nhỏ nhắn của Tô Bối nhẹ nhàng cọ cọ trên người Văn Quốc Đống, không bao lâu vật cứng giữa hai

chân người đàn ông liên để ở chỗ bấp đùi cô: “Vậy mẹ tự chơi một mình cũng rất vui vẻ nha... Vừa rôi em còn nhìn thấy bà ta nhét dịch thể của hai đứa mình vào bên trong..."

Văn Quốc Đống vừa nghĩ tới hình ảnh kia, trong lòng liên cảm thấy ớn lạnh.

“Tiểu tao hóa! Loại chuyện này cũng chỉ có cái đâu của em mới nghĩ ra được!”

Đôi môi đỏ mọng của Tô Bối nhấp một ngụm lên bờ môi mỏng của Văn Quốc Đống, cô không dám nói với hắn rằng cháu gái ngoan của hắn cũng đã sử dụng trò này.

Đối tượng sử dụng vẫn là em gái ruột của hắn, tuy rằng em gái ruột kia không được ưa thích gì cho cam.

Bên này tình nông lẫn lộn, Lâm Quyên ở trong phòng tắm lại thật sự đã trải qua cái gọi là phụ nữ phát xuân, huyệt thịt trống rỗng hơn bao giờ hết, đôi tay không thể khống chế được muốn thăm dò xuống dưới.

Chỉ là nghĩ đến Văn Quốc Đống đang ở bên ngoài, Lâm Quyên khỏa thân, bàn tay yếu ớt bôi lên người hương thơm kích thích tình dục, quấn khăn tắm đi ra ngoài.

Trên giường, Tô Bối đã trân truông nằm dưới Văn Quốc Đống, khi cửa phòng tắm mở ra, Văn Quốc Đống nghiêng người, bảo vệ Tô Bối vững chắc dưới thân mình.

“Quốc... Quốc Đống...”

Trong giọng nói của Lâm Quyên lộ ra có chút dính dính khác thường: “Ông...”

Lời còn chưa dứt, dư quang thoáng nhìn thấy chiếc áo ngủ đã bị ném trên mặt đất.

“Đây là...”

Văn Quốc Đống biến sắc, lạnh lùng nói: "Đã trễ thế này, còn muốn ngủ nữa không?”

Nghe thấy âm thanh này, sắc mặt Lâm Quyên bất giác đỏ lên, sự trống rỗng của hoa huyệt dưới cơ thể lại trở nên nặng nề, đâu nặng trĩu, chân mêm nhũn bò lên giường, hai tay vừa duỗi vê phía Văn Quốc Đống, mí mắt càng ngày càng nặng.

Cả người ngã xuống giữa giường.

Tô Bối từ trong ngực Văn Quốc Đống thò ra, vẻ mặt ghét bỏ đẩy Lâm Quyên ra khỏi người Văn Quốc Đống:

“Ồ... ông xã... hình như bà ta động dục rồi..."

Nghe vậy, Văn Quốc Đống hung hăng trừng mắt nhìn Tô Bối: “Lại tà em giở trò xấu?”

“Làm sao? Đau fòng... A... Ư...”

Hai chữ đau tòng vừa ra khỏi miệng, Văn Quốc Đống tập tức đẩy hai chân Tô Bối ra, cây gậy khổng £ô cắm thẳng vào miệng hoa huyệt.

“Văn Quốc Đống! Anh cầm thú a...”

Tô Bối vừa rên rỉ ra tiếng, tiên nhìn thấy mí mắt Lâm Quyên ở bên cạnh đột nhiên nhấc tên, thân thể đột nhiên siết chặt.

Hoa huyệt kẹp chặt bất ngờ tàm Văn Quốc Đống nhẹ hô ra tiếng: “Shh... Tiểu dâm đãng! Thích để bà ta nhìn thấy em bị ông đây thao đến thế hả!?"

Tô Bối thấy Lâm Quyên giãy giụa mấy tân vẫn không mở mắt, nhếch môi, nhéo cổ họng nói: "Ba thao con dâu ở bên cạnh mẹ chẳng phải rất kích thích sao... Cây gậy của ba thô to như thế... Nhét vào tỗ hoa của con dâu trướng quá... A..."

 

Bạn có thể dùng phím ← → hoặc WASD để lùi / sang chương.