THỂ LOẠI
...
DANH SÁCH
...

[Dục Khát (Cao H)]

Chương 266: Lỗ Nhỏ Của Con Cứ Như Là Đang Chảy Nước...

Chương 266: Lỗ Nhỏ Của Con Cứ Như Là Đang Chảy Nước...

Trong miệng Văn Quốc Đống ngậm đầu nhũ hoa, tay còn tại thì đặt trên bộ ngực mêm mại để cảm nhận cảm giác trơn mêm bên dưới tay.

Sau khi Tô Bối sinh con xong thì hai trái đào cô đã tớn hơn túc trước một size, đâu nhũ hoa của cô cũng nhạy cảm hơn túc đâu rất nhiêu.

Bây giờ đôi mắt và hai tay cô đêu bị trói tại, vậy nên độ nhạy cảm khấp người từ đâu đến chân của Tô Bối cũng được phóng đại đến mức tớn nhất.

"Ba ơi... Á... Ba mút mạnh hơn đi... Ưm... To quá..."

Văn Quốc Đống nghe fời cô và tăng tực tiếm mút, có điêu hai tay hắn vẫn cứ mãi ngừng tại trên hai vú của Tô Bối.

Hai tay Tô Bối ôm chặt tấy đâu Văn Quốc Đống, tiểu huyệt bên dưới người cô cứ £iên tục thèm khát được an ủi, cô khẽ cấn bờ môi, sau đó mở cặp đùi đang đóng chặt tại của mình ra: "Ba ơi... Hình như tiểu huyệt của con đang chảy nước...Ba có muốn sở thử không..."

Bàn tay Văn Quốc Đống đang xoa nắn cặp ngực mêm của Tô Bối bỗng dừng tại, trong đâu hắn đột nhiên nhớ đến một chuyện cách đây khá tâu.

Vê người con dâu vừa kết hôn không tâu, khi đó trên mặt cô vẫn còn tộ nét ngây ngô và non nóớt khi vừa ra trường.

Lúc đó... Hình như cũng tà mùa đông...

Cơ thể tõa tô trẻ trung cũng toát ra vẻ chỉ vừa mới trưởng thành chưa được bao fâu.

Khi một tiếng "Ba" vang lên từ miệng Tô Bối thì dòng suy nghĩ của Văn Quốc Đống với quay về, đôi môi mỏng ấm áp của hắn hôn thẳng một đường thuận theo đôi gò bồng đảo trắng nõn của người phụ nữ.

"Ưm... Ngứa..."

Tô Bối cắn răng, hơi thở ẩm ướt nóng hổi của người đàn ông phả vào trên làn da cực kỳ nhạy cảm của cô.

Thế nhưng cảnh sắc ái tình dâm mỹ này lại bị bóng tối che đi.

Rõ là đang giữa mùa đông, nhưng Tô Bối lại cảm thấy khấp người cô như thể đang bị thiêu đốt, giọt mồ hôi rỈ ra rồi trượt xuống theo cái trán.

"Á... Ba ơi... Sâu... Sâu thêm chút đi... Đâu lưỡi vào thêm chút nữa đi..."

"A... Không... Ưm..."

Lý trí của Tô Bối đã trở lại đôi phân nên lúc này cô mới ý thức được đây là khu nhà cũ, thế là Tô Bối đành phải miễn cưỡng nuốt tiếng rên rỉ xuống.

Cặp đùi cô bị Văn Quốc Đống tách rộng hết cỡ, đâu lưỡi ẩm ướt linh hoạt đang vừa đi vừa khuấy đảo bên trong tiểu huyệt của cô, tay còn lại của hắn thì liên tục xoay quanh trên hạt đậu nhỏ.

Cơ thể Tô Bối bị kích thích nên hai chân bủn rủn bất lực, dâm thủy trong âm hộ cô thì tràn lan đại hải như lũ lụt.

Thế nhưng Văn Quốc Đống lại không hê có ý định gấp gáp, cái lưỡi to bự cứ bất chước động tác côn thịt đang rút ra đút vào trong hoa huyệt đang siết chặt, vì vậy mà mang theo một tràng rồi lại thêm một tràng dâm dịch nữa.

Cảm giác khắp người Tô Bối bị ép phải tập trung lại nơi phân thân dưới, chiếc lưỡi vừa to vừa mêm và trơn trượt này cơ bản không thể thay thế được cây gậy to bự khổng lô cứng ngắc của Văn Quốc Đống.

"Ba... Ưm... Đừng... Vào... Vào trong..."

Trong bóng tối, Văn Quốc Đống đã thu hết toàn bộ những khao khát trên mặt Tô Bối vào trong mắt mình, hắn đứng dậy rồi kéo tay Tô Bối phủ lên trên côn thịt khổng lô của mình.

"Con cũng liếm nó đi..."

"Ưm..." Hai tay Tô Bối nâng cây dương vật nóng bỏng lên rồi ra sức chà chà nó: "Ba..."

Trong chất giọng mêm mại nhu nhược của cô lộ ra vẻ hết sức bất mãn vì dục vọng chưa được thỏa mãn, cực kỳ giống với lân đâu tiên của hai người.

Văn Quốc Đống đổi tay rồi cắm vào, phân thịt mêm bên trong âm hộ trơn trượt ẩm ướt còn chưa kịp xoắn lại thì ngón tay to dài đã đè ép mị thịt rồi đưa đẩy bên trong vách thịt kia, đông thời khuấy động bên trong một cách thô lỗ.

"Á... Ba... A..."

Tô Bối cắn vào môi dưới, mùi máu tươi xộc lên: "Ba... Ơi..."

Văn Quốc Đống nhận ra Tô Bối đang ngượng ngùng thì vươn một tay lên xoa xoa bờ môi đỏ của Tô Bối, ngón tay nhẹ nhàng xoa bờ môi bị cắn nát, trong mắt hắn là dục vọng sâu không thấy đáy.

"Đau..."

Tô Bối há miệng cắn một cái vào ngón tay của Văn Quốc Đống, chiếc tưỡi mêm cũng bất chước theo Văn

Quốc Đống, vừa mút rồi tại cắn, trêu chọc Văn Quốc Đống đến mức đỏ cả mắt.

"Đĩ nhỏ mà hai cái miệng đêu mút chặt quá nhỉ... Ba cũng không biết nên xài cái miệng nào trước đây..."

Tô Bối không nói gì mà chỉ kẹp chặt hai chân, cô đưa hoa huyệt mình cọ cọ vào tay của Văn Quốc Đống, ý ám chỉ tộ rất rõ.

Nhưng Văn Quốc Đống vẫn mãi không đáp ứng mong muốn của cô: "Nhưng ba cứ muốn nếm thử cái miệng nhỏ trên mặt của tiểu dâm đãng này thì biết tàm sao đây?"

"Ưm... Văn..."

Tô Bối còn chưa nói hết câu thì nét mặt của Văn Quốc Đống đã đột nhiên thay đổi, hắn rút hai tay ra thật nhanh rôi nhặt chiếc khăn tắm rớt trên mặt đất tên quấn vào người Tô Bối, hắn bế cô dậy rôi nhanh chân vọt thẳng đến phòng bếp.

 

Bạn có thể dùng phím ← → hoặc WASD để lùi / sang chương.