THỂ LOẠI
...
DANH SÁCH
...

[Dục Khát (Cao H)]

Chương 272: Con Gái Ăn Gậy Thịt Của Ba Có Thoải Mái Không?

Chương 272: Con Gái Ăn Gậy Thịt Của Ba Có Thoải Mái Không?

Tô Bối: "...”

"Em không sợ cay mất à?"

Cô vẫn nhớ tân trước y tá chỉ thay quân cho Lâm Quyên cũng khiến Văn Uyển suýt nôn ra, mấy ngày sau vẫn chưa ăn uống bình thường được.

Sao hôm nay tại đổi ý muốn thưởng thức Lâm Quyên "tự an ủi" vậy?

Văn Uyển nhìn thấu suy nghĩ của Tô Bối, cô ấy cười tắc đâu, hếch cầm vê phía Lâm Quyên nằm trên giường: "Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng bà ta bảo dưỡng dáng người rất tốt, hơn hai mươi năm qua bác cả em không thích bà ta mà vẫn để cho bà ta sống cuộc sống phu nhân nhà giàu an nhàn sung sướng... "

"Chị nhìn dáng người bà ta xem, chậc chậc... Nhìn chẳng giống bà già trung niên chút nào, dáng người thế này cho dù có tự thủ dâm em cũng vẫn cố mà chịu được..."

Nghe Văn Uyển nói vậy, Tô Bối chăng biết nên nói gì nữa.

Xét vê độ biến thái, có tẽ cô vĩnh viễn không thể đạt được một phân mười của người nhà họ Văn.

"Nhưng chiêu này của chị cũng được đấy, nhưng nếu dùng chiêu này với Văn Tuyết thì vẫn còn non tắm..."

Suy cho cùng, Lâm Quyên vẫn khác Văn Tuyết, bản chất của bà ta vừa ích kỷ tại bảo thủ, mà bản chất Văn

Tuyết tại âm độc tàn nhẫn, không từ thủ đoạn để đạt mục đích, tà toại người có thể tàm được bất cứ chuyện gì.

Trong từ điển của Văn Tuyết không có hai từ "giới hạn", một phân cũng là vì mấy năm trước Diệp Liệt Thanh rất hung hãn, sau mấy năm gân đây Diệp Liệt Thành thờ ơ hơn, Văn Tuyết đã bắt đâu đi tìm tiểu thịt tươi.

Loại tra tấn thể xác bên ngoài nhẹ nhàng thế này còn quá nhẹ!

"Chậc! Chị dâu à... Cuối cùng chị vẫn bận tâm đến tình cảm ngày xưa của bác cả với bà ta nên mới nương tay...

Nếu không chỉ cân tìm đại gã đàn ông nào đến đây theo dõi cảnh này, vậy cũng đủ khiến bức tường tâm lý thấp lè tè của Lâm Quyên sụp đổ không còn tí cặn nào.

Đối với loại người này mà nói, bị một người xa lạ nhìn thấy một mặt bí mật của mình còn kích thích hơn nhiêu so với bị "người một nhà" nhìn thấy, đến lúc đó Lâm Quyên không chết cũng mất nửa cái mạng.

*,..” Tô Bối im lặng một lát mới nói: "Có lẽ em hiểu lâm chị rôi."

Trong những ngày tháng sau này, cô sẽ không chỉ kích thích Lâm Quyên một lân vậy đâu.

Cuối cùng, Văn Uyển ở lại thưởng thức cảnh tượng Lâm Quyên thủ dâm, còn Tô Bối gọi cho Văn Quốc Đống để hắn cho người đến đón.

*

Hai người đã ở bên nhau tròn một năm.

Thời tiết năm nay có vẻ lạnh hơn năm ngoái nhiêu, lúc Văn Quốc Đống lái xe đến, nhìn thấy Tô Bối ăn mặc phong phanh, hắn hơi biến sắc.

"Hôm nay bao nhiêu độ? Ra ngoài mà không biết mặc thêm à?"

"A..." Tô Bối vừa lên xe đã cởi áo khoác ra, nhìn những dấu vết xanh xanh tím tím trên người Tô Bôi, ánh mất Văn Quốc Đống nóng lên mấy phân.

"Đô lắng lơ, mặc thế này cho ai nhìn?"

Tô Bối ngôi ghế lái phụ, cô giơ tay hất tóc, ánh mắt ẩn tình nhìn người đàn ông bên cạnh: "A... Người ta còn có thể để cho ai nhìn nha?"

Vừa dứt lời, hai chân cô dang rộng trước mặt Văn Quốc Đống, đôi tay trắng nõn vô thức duỗi thắng xuống hạ thân hắn.

"Ừm... Ba... Tiểu huyệt người ta lại ướt rồi... Tối qua ba dùng lâu như vậy... Thế mà hôm nay mới đến giờ này... Cái lỗ nhỏ đã muốn gậy thịt to của ba rồi..."

Nghe vậy, ánh mất Văn Quốc Đống nóng rực, hai tay dùng sức đánh lái, đâu xe lập tức đổi hướng.

"Ưm hờ... Ba... Ba muốn đi đâu vậy..." Tô Bối vừa nói vừa vuốt ve nhào nặn bộ ngực sữa, một tay vén váy lên, tiến vào bên trong dưới ánh mắt Văn Quốc Đống.

"Ba... A... Muốn ba thật đấy..."

Nhìn dáng vẻ dâm đãng của Tô Bối, Văn Quốc Đống cắn răng lái xe vào một con đường nhỏ không người.

Lợi thế của bệnh viện tư nhân chính là có môi trường yên tĩnh, có rất ít người qua lại xung quanh.

Xe còn chưa dừng lại hẳn, Văn Quốc Đống đã xuống xe, bế Tô Bối ra ghế sau rồi đè lên người cô, hai tay luôn vào váy cô, khàn giọng hỏi: "Đồ lắng lơ! Mới nửa ngày không gặp đã nứng thành thế này, rốt cuộc em chơi cái gì bên ngoài vậy? Hử?”

Tô Bối đẩy tay Văn Quốc Đống ra: "Văn Quốc Đống, anh kéo rách rồi thì em mặc cái gì vê?"

"Em chỉ cân dùng cái mông thôi, chăng phải còn có áo khoác của anh à?"

"Không muốn..." Tô Bối níu fấy cổ áo Văn Quốc Đống, dịu dàng nói: "Ba... Con muốn ở trên..."

Bàn tay đang cởi quân của Văn Quốc Đống chợt khựng tại, khẽ híp mắt, đột nhiên nhớ đến tân Tô Bối quyến rũ hắn trong xe: "Em ở trên..."

"A... Ba... Chẳng tẽ tân đó con gái ăn gậy thịt của ba không thoải mái sao?"

Nghe xong, cây gậy thô của Văn Quốc Đống dựng đứng fên, vừa nghĩ đến Tô Bối ngôi tên đã tiên tục giật giật...

"Ưm... Ba... Tiểu huyệt của con ngứa quá..."

Bạn có thể dùng phím ← → hoặc WASD để lùi / sang chương.