[Hôm Nay Ông Chủ Lại Ghen]
Giới thiệu
Cơ thể không ngừng rơi xuống dưới, sợ hãi và bất lực khi không thể túm được vật gì, cùng với đó là cảm giác khó thở mãnh liệt, khiến Mẫn Đăng đang nằm trên sofa bỗng mở mắt ra.
Ánh đèn chiếu thẳng vào mắt, toàn thân Mẫn Đăng run lên một cái, sau đó cứng đờ trên sofa, hô hấp gần như dừng lại mấy giây.
Nhưng chẳng mấy chốc, ánh đèn màu ấm trong căn phòng, khăn trải bàn trà ấm áp đều làm cho Mẫn Đăng nhanh chóng lấy lại tinh thần.
Cậu nhìn chằm chằm đáy chén trà đơ ra mấy giây, vươn cánh tay đang run ra, cầm lấy mấy lọ thuốc đặt dưới bàn trà.
Nước trà âm ấm từ từ xoa dịu thần kinh căng thẳng của cậu, cậu đặt chén trà xuống, ngã trực tiếp lên sofa.
Bây giờ là thời gian ăn tối, Mẫn Đăng cẩn thận tránh né đám người lộn xộn, vừa định đi đến vị trí của mình, bả vai chợt bị một đôi tay giữ chặt lại.
Mẫn Đăng lập tức hít thở dồn dập, quay phắt người lại, đợi khi thấy rõ người chụp bả vai cậu là Chương Khâu mới thả lỏng ra.
Ánh đèn chiếu thẳng vào mắt, toàn thân Mẫn Đăng run lên một cái, sau đó cứng đờ trên sofa, hô hấp gần như dừng lại mấy giây.
Nhưng chẳng mấy chốc, ánh đèn màu ấm trong căn phòng, khăn trải bàn trà ấm áp đều làm cho Mẫn Đăng nhanh chóng lấy lại tinh thần.
Cậu nhìn chằm chằm đáy chén trà đơ ra mấy giây, vươn cánh tay đang run ra, cầm lấy mấy lọ thuốc đặt dưới bàn trà.
Nước trà âm ấm từ từ xoa dịu thần kinh căng thẳng của cậu, cậu đặt chén trà xuống, ngã trực tiếp lên sofa.
Bây giờ là thời gian ăn tối, Mẫn Đăng cẩn thận tránh né đám người lộn xộn, vừa định đi đến vị trí của mình, bả vai chợt bị một đôi tay giữ chặt lại.
Mẫn Đăng lập tức hít thở dồn dập, quay phắt người lại, đợi khi thấy rõ người chụp bả vai cậu là Chương Khâu mới thả lỏng ra.
Danh sách chương
- Chương 41: Hoắc Sơ đột nhiên cúi đầu hôn nhẹ một cái lên xương quai xanh của cậu
- Chương 42: Bắt đầu từ ngày mai, cậu cũng chỉ có thể thích chủ bếp Hoắc Sơ
- Chương 43: Mẫn Đăng chỉ đang cầu cứu
- Chương 44: Tôi là cậu nhóc đầu húi cua đáng yêu… ư?
- Chương 45: Chúng ta đều là nam, tôi có thể hiểu được anh có những nhu cầu kia
- Chương 46: “Tôi cũng không cần…” Hoắc Sơ chần chừ nói
- Chương 47: “… Một cây gậy.” Hoắc Sơ chần chừ mở miệng
- Chương 48: Hoắc Sơ hất tay cậu ra, biểu cảm trở nên ghét bỏ, “Nhưng mà cậu bị bệnh.”
- Chương 49: Tôi vừa rời khỏi một ngày, ai nhân lúc tôi không ở đây bắt nạt cậu
- Chương 50: Một nụ hôn