[Nam Nhân Chỉ Ảnh Hưởng Tốc Độ Rút Kiếm Của Ta]
Giới thiệu
Kỳ Niệm Nhất rời khỏi ngục giam vào sáng sớm, trên đỉnh núi Ngục Phong ở Thương Hoàn có rất nhiều người.
Vải lụa đen che hai mắt, dưới ánh nắng mặt trời, trên vải đen như có muôn vàn tinh tú lấp lánh khiến Kỳ Niệm Nhất trở nên nổi bật giữa đám đông.
Những người tới đón nàng xuất ngục đều mặc trang phục đệ tử Thương Hoàn màu lam, có đậm có nhạt, xen lẫn trong đó là một người mặc quần áo màu đen có hơi khác biệt.
Thiếu niên tóc đen mặc hắc y tên gọi Sở Tư Niên…
Còn nghe được tiếng lòng chân thật được che giấu sau bốn chữ “Ngươi xuất ngục rồi" kia.
[Lại có tiền rồi.
] Kỳ Niệm Nhất liếc hắn, còn chưa mở miệng thì trong đầu đã bị các loại âm thanh chiếm đóng.
[Người lạnh lùng như Sở đạo hữu, thế mà ánh mắt khi nhìn tiểu sư tỷ lại dịu dàng đến mức muốn chảy ra nước…
Nàng đang muốn vòng qua hắn thì lại nghe thấy tiếng lòng của một quần chúng đang vây xem khác.
Vì thế nàng thu hồi lại bước chân, vòng trở về trước mặt Sở Tư Niên.
Vải lụa đen che hai mắt, dưới ánh nắng mặt trời, trên vải đen như có muôn vàn tinh tú lấp lánh khiến Kỳ Niệm Nhất trở nên nổi bật giữa đám đông.
Những người tới đón nàng xuất ngục đều mặc trang phục đệ tử Thương Hoàn màu lam, có đậm có nhạt, xen lẫn trong đó là một người mặc quần áo màu đen có hơi khác biệt.
Thiếu niên tóc đen mặc hắc y tên gọi Sở Tư Niên…
Còn nghe được tiếng lòng chân thật được che giấu sau bốn chữ “Ngươi xuất ngục rồi" kia.
[Lại có tiền rồi.
] Kỳ Niệm Nhất liếc hắn, còn chưa mở miệng thì trong đầu đã bị các loại âm thanh chiếm đóng.
[Người lạnh lùng như Sở đạo hữu, thế mà ánh mắt khi nhìn tiểu sư tỷ lại dịu dàng đến mức muốn chảy ra nước…
Nàng đang muốn vòng qua hắn thì lại nghe thấy tiếng lòng của một quần chúng đang vây xem khác.
Vì thế nàng thu hồi lại bước chân, vòng trở về trước mặt Sở Tư Niên.