[Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời]
Giới thiệu
Cô và anh là thanh mai trúc mã. Cô yêu anh, nhưng anh lại đối với cô chán ghét vô cùng. Cô không hiểu, tại sao lại như thế? Cô vì anh mà làm rất nhiều chuyện, đổi lại là một lời cảm kích hay chỉ là cái liếc mắt dành cho cô, anh cũng không có. Cô xót xa vô cùng. Khi đã trưởng thành, anh và người anh yêu cùng nhau đính hôn. Nhưng vì uống quá nhiều bia rượu, bị thuốc kích dục lấn át toàn bộ lý trí, anh và cô lại cùng nhau xảy ra loại tình quan hệ một đêm. Người anh yêu biết chuyện, một mực từ hôn và bỏ ra nước ngoài để sinh sống. Còn anh cứ cho là người đứng sau mọi chuyện là cô, đối với cô lại trở nên thập phần chán ghét. Cô thật sự cũng rất mệt mỏi! Cô buông tay, trả lại anh những tháng ngày hạnh phúc. Lặng lẽ đi, lặng lẽ mang theo đứa con bé nhỏ ở trong bụng, năm năm sau, cô quay trở lại, trái tim vẫn cứ thế lưu luyến mỗi anh. Cô xin vào làm việc cho công ty anh, sau đó, anh phát hiện ra sự có mặt của đứa nhỏ cho nên đã đồng ý cưới cô...để trả thù. Không ngờ được, anh lại cứ thế mà yêu cô, cứ thế...nhẹ nhàng...
Danh sách chương
- Chương 131: Không thấy tiện nhân Mộ Sơ Tình kia có bao nhiêu kiêu ngạo sao?
- Chương 132: Hốt được đại thiếu gia, làm phu nhân nhà giàu.
- Chương 133: Hoắc Bắc Cảng kia là người lịch lãm.
- Chương 134: Mộ Sơ Tình là con nhỏ lưu manh!
- Chương 135: Hắn cũng là một người đàn ông ấm áp, chỉ là ấm áp đó...
- Chương 136: Cô ta kiếp trước là người cứu vớt dãy ngân hà sao?
- Chương 137: ôn nhân chính là nấm mồ, câu nói kia quả không sai!
- Chương 138: Tự mình mang giày cho Mộ Sơ Tình.
- Chương 139: Mẹ nó! Khẩu vị nặng biến thái!
- Chương 140: Lời tôi nói, cô dám không nghe?