[Vệ Sĩ Tạm Thời]
Giới thiệu
Chuyển ngữ: Cực Phẩm Con đường hướng Nam Bắc của Lão Thành vẫn luôn quạnh quẽ như vậy…
Có một cô gái trẻ tuổi mặc đồ công sở đang cẩn thận bước trên giày cao gót, "cạch cạch cạch" khó khăn đi lại quanh lối đi bộ này.
Cô gái không cẩn thận đạp phải một vật gì đó khiến cho nước dơ bắn lên, biến vớ da màu trong suốt thành một chiếc quần bó màu xám.
Ấy da!
, Có vài phụ huynh thấy hô lên, không đợi cậu bé mập dán mặt với đất thì đã được một cánh tay có lực ôm lấy.
Điện thoại di động trong túi kêu không ngừng, Địch Thần kẹp cậu bé mập dưới cánh tay, một tay thì bắt điện thoại: "A lô, Chu Đại Bàn.
.
.
Không thành vấn đề, đợi xíu, em đến bây giờ.
" Cởi tạp dề ra, nhét điện thoại vào túi quần, cười híp mắt nhìn về phía cô giáo bên cạnh.
Người thanh niên mặc tạp dề cười nhếch miệng trông rất vô hại, cởi tạp dề thì không hiểu sao còn mang theo một chút bĩ khí.
Anh có chuyện thì đi trước đi, không còn mấy đứa nữa, tôi coi cũng được.
, Cô giáo đỏ mặt, không đợi cậu mở miệng liền chủ động đề nghị.
Có một cô gái trẻ tuổi mặc đồ công sở đang cẩn thận bước trên giày cao gót, "cạch cạch cạch" khó khăn đi lại quanh lối đi bộ này.
Cô gái không cẩn thận đạp phải một vật gì đó khiến cho nước dơ bắn lên, biến vớ da màu trong suốt thành một chiếc quần bó màu xám.
Ấy da!
, Có vài phụ huynh thấy hô lên, không đợi cậu bé mập dán mặt với đất thì đã được một cánh tay có lực ôm lấy.
Điện thoại di động trong túi kêu không ngừng, Địch Thần kẹp cậu bé mập dưới cánh tay, một tay thì bắt điện thoại: "A lô, Chu Đại Bàn.
.
.
Không thành vấn đề, đợi xíu, em đến bây giờ.
" Cởi tạp dề ra, nhét điện thoại vào túi quần, cười híp mắt nhìn về phía cô giáo bên cạnh.
Người thanh niên mặc tạp dề cười nhếch miệng trông rất vô hại, cởi tạp dề thì không hiểu sao còn mang theo một chút bĩ khí.
Anh có chuyện thì đi trước đi, không còn mấy đứa nữa, tôi coi cũng được.
, Cô giáo đỏ mặt, không đợi cậu mở miệng liền chủ động đề nghị.