[Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?]
Giới thiệu
Bạn đang đọc truyện Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi? của tác giả Phồn Hoa Nhất Mộng. “Mẹ, Yên Yên đói quá.” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Mật Ngọt Trong Tim Anh hoặc Tình Cảm Chân Thành
Danh sách chương
- Chương 91: Sờ xương
- Chương 92: Ngại tay không bắt sói
- Chương 93: Muốn sống hay là muốn chết
- Chương 94: Tự xem mình là tiểu thư thật à?”
- Chương 95: Không xứng ngồi chờ cơm
- Chương 96: Khiến người khác bị nghiện
- Chương 97: Xấu hổ còn đỡ hơn té chết
- Chương 98: Nhà sắp xây xong rồi
- Chương 99: Nhà họ điệp đưa giấy hòa ly
- Chương 100: Nhà họ điệp nói chuyện thô tục