THỂ LOẠI
...
DANH SÁCH
...

[Dục Khát (Cao H)]

Chương 217: Tối Mai Chúng Ta Lại Làm Thêm Lần Nữa Được Không?!

Chương 217: Tối Mai Chúng Ta Lại Làm Thêm Lần Nữa Được Không?!

Mãi cho đến khi hai chân Tô Bối nhịn không được quấn fấy eo Văn Quốc Đống, Văn Quốc mới theo tực đạo, đâm nửa cây gậy khổng £ồ kia vào sâu trong tỗ hoa.

"Ưm... Đâm sâu quá..."

Tô Bối nhăn mặt, bất mãn hừ nhẹ hai tiếng.

Văn Quốc Đống một tay nhéo nhéo đâu ngực Tô Bối, một tay nâng đôi chân dài của Tô Bối tên, cười nhẹ một tiếng: “Không sâu đến thế, thì tàm sao em trai em gái của Tiểu Ngọc chúng ta cắm rễ được?!”

Tô Bối cắn chặt môi, đuôi mắt hơi phiếm hồng: “Anh không sợ em mang thai mười tháng nữa sao?!"

“Sợ... Nhưng mà tiểu dâm đãng này biết ghen quá, mang thai thì không cân phải ghen nữa...”

Văn Quốc Đống nghiêng đâu hôn tên bắp chân Tô Bối: “Lúc trước không phải ghen tị bà ta sinh một đứa con trai sao, vậy em sinh ba đứa..."

Tô Bối nhắm mắt, giơ một chân khác đặt tên vai Văn Quốc Đống: “Anh cũng nghĩ đẹp quá!”

Vừa sinh con xong đã mang thai, cô cũng không ngốc, đứa bé không trói được đàn ông.

Hiện tại có một Tiểu Ngọc tà đủ rôi, chờ cho đến khi Lâm Quyên và Văn Lê hoàn toàn bị chán ghét, cô lên tàm Văn phu nhân chân chính của Văn Quốc Đống.

Lúc đó mới có thể nghĩ đến chuyện sinh hai, hoặc là sinh ba...

Lời hứa của người khác quá hư không mờ mịt, chỉ có những thứ mình nắm được trong tay mới chân thật.

Văn Quốc Đống đang hôn lên cổ chân Tô Bối, đột nhiên nói: "Chỉ cân là em sinh anh đều thích..."

Tô Bối hờn dỗi trừng mắt Văn Quốc Đống: “Em sinh anh không thích, vạy anh còn muốn cho ai sinh cho anh?!"

“Muốn cho con dâu lãng lơ của ba sinh cho ba!”

Văn Quốc Đống khiêng hai chân Tô Bối, tăng nhanh tốc độ, chiếc giường lắc lư không ngừng.

“Ưm »

Vào lúc thân thể Lâm Quyên không ngừng lắc lư, Tô Bối lại một lân nữa đến cao trào.

Văn Quốc Đống cúi người hôn Tô Bối, cũng bắn vào trong luôn.

Tình triêu qua đi, Tô Bối há miệng cắn một cái trên vai Văn Quốc Đống, trên cơ thể người đàn ông tất cả đêu là dấu vết loang lổ cô lưu lại.

"Ngày mai anh cố ý để cho bà ta xem... Nói không chừng bà ta còn tưởng rằng là mình làm."

Văn Quốc Đống duỗi thẳng eo, dùng sức đẩy cây gậy lớn vào sâu trong lỗ hoa hai cái: “Đô đĩ!”

“Ưm... Ôm em về tắm rửa đi!” Cả người Tô Bối dính ở trên người Văn Quốc Đống, nhỏ giọng làm nũng:

“Kích thích như vậy... Tối mai chúng ta lại làm thêm lân nữa được không?!"

“Chỉ có em lăng lơ...”

Văn Quốc Đống nhìn Lâm Quyên, quay người xuống giường: “Một tân còn chưa đủ?!”

Nghe vậy, Tô Bối tắc đâu: “Không đủ mà... Ông xã...”

Văn Quốc Đống đưa tay muốn ôm Tô Bối, chỉ thấy hai chân dài của người này hơi hé mở, ngón tay trắng

nõn mêm mại quét tấy tinh dịch tràn ra trong £ỗ nhỏ, bôi thẳng tên mặt và trán Lâm Quyên.

Thậm chí ngay cả trên môi cũng bôi đầy tinh dịch trong huyệt hoa.

Vốn Tô Bối còn muốn bôi tên người Lâm Quyên, chỉ tà cô không có hứng thú với thân thể Lâm Quyên, tại không muốn Văn Quốc Đống chạm vào bà ta, chỉ có thể từ bỏ.

Thấy sắc mặt Lâm Quyên ửng hồng, không ngừng thở hổn hển, Tô Bối dường như nhớ tới chuyện gì đó, nói với Văn Quốc Đống: "Ông xã... Anh vào phòng của em tấy chiếc hộp dưới đáy tủ tại đây..."

Văn Quốc Đống nhíu mày, thấy vẻ mặt Tô Bối hăng hái, cũng không dám fên tiếng phản bác, nhận mệnh ởi

tấy đồ tới.

Tô Bối nhận tấy chiếc hộp trong tay Văn Quốc Đống, nhìn thứ bên trong, nụ cười dân dân sâu hơn.

"Ba...Ba có đau tòng không?"

Văn Quốc Đống tiếc mắt nhìn Tô Bối: “Chỉ cân không phải em dùng, tiên quan gì đến ông đây?”

Nghe vậy, Tô Bối nhíu mày, thứ này tà Văn Lê tặng 'Quà sinh nhật', tất cả đêu tà sex toy với kích cỡ không giống người thường.

Bây giờ cô đã có Văn Quốc Đống, không cân những thứ này, nhưng...

Tô Bối nhìn Lâm Quyên mô hôi đâm đìa: “Văn Lê thật tà hiếu thuận...”

 

Bạn có thể dùng phím ← → hoặc WASD để lùi / sang chương.