THỂ LOẠI
...
DANH SÁCH
...

[Dục Khát (Cao H)]

Chương 289: Bà Xã Có Muốn Lão Khốn Nạn Này Không.

Chương 289: Bà Xã Có Muốn Lão Khốn Nạn Này Không.

“Đây không phải do anh sợ không thỏa mãn được bà xã dâm của anh sao, sợ bà xã còn sức mà ổi tìm mùa xuân thứ hai?”

Văn Quốc Đống vừa nói vừa dùng ngón tay hung hăng chà đạp tỗ nhỏ dưới tớp quân fót.

Dục vọng trong cơ thể Tô Bối vốn không chịu nổi cám dỗ, tiểu huyệt vốn đã ướt đẫm, bây giờ còn bị xoa như vậy tàm nó tại chảy ra một đợt dâm thủy mới.

Ngón tay Văn Quốc Đống cảm thấy ươn ướt, hắn thấp giọng cười nói: “Đừng nói tà ông đây mất tích, dù ông đây có xuống £ỗ rồi em cho rằng em có thể tự do sao?”

Tô Bối nghe vậy thì nghĩ đến mấy anh em nhà họ Văn và Diệp Liệt Thanh: “Bọn họ chỉ £à em trai em gái, sao có thể quan tâm được chị dâu tà em chứ?”

Tay Văn Quốc Đống mạnh hơn, sắc bén nhìn Tô Bối: “Bọn họ sao có thể quản được em... Nhưng anh nghe nói, túc anh không ở đây, mấy tộc trưởng trong tộc đã chọc tức em mấy tân mà...”

"Hừ "

Sao Tô Bối không hiểu được ẩn ý trong tời Văn Quốc Đống, mấy anh em nhà họ Văn không quản được cô nhưng có người khác có thể gây khó dễ cho cô.

Dù sao thì phòng VIP cũng không phải tà nơi để nói chuyện, Văn Quốc Đống ôm cô sở soạng hôn hít một túc mới buông Tô Bối ra.

Tô Bối nhìn quân áo trên người bị tàn phá đến không còn gì, hung hăng tườm hắn: “Em như thế này thì ra ngoài kiểu gì?”

Văn Quốc Đống nghe vậy mặt nghiêm túc ngôi trên sô pha, đẩy thân dưới nói: “Ông đây như thế này... Phải làm sao bây giờ?”

“Đáng đời!”

Tô Bối vừa mắng vừa lấy áo khoác của Văn Quốc Đống mặc: “Em đi thu dọn trước, anh chờ em một lát hẵng ra.”

Văn Quốc Đống nghe vậy thì cắn chặt răng: “Tô Bối. Ông đây chính là chông hợp pháp của em.”

Văn Quốc Đống mặc áo khoác tức giận liếc hắn: “Nhưng người khác không biết...”

Mọi người đêu biết quan hệ giữa bọn họ là tình nhân, cũng biết con trai của cô là con của Văn Quốc Đống, nhưng không biết hiện tại cô và Văn Quốc Đống là vợ chông hợp pháp.

Nếu không thì tại sao cách đây một thời gian, vài người ở công ty luật lại cười nhạo sau lưng cô là tính toán của cô là công giã tràng.

Văn Quốc Đống nhíu mày, ngón tay gõ lên sô pha: “Trong khoảng thời gian này có người gây khó dễ cho em...

Tô Bối mở cửa, nhẹ giọng nói: “Không có.”

Ở đây ai cũng là kẻ lõi đời, dù sao cô cũng là người phụ nữ đã sinh được “đứa con riêng” cho Cục trưởng cục tư pháp.

Ai có thể nói chính xác giây tiếp theo, cô có thể thông đồng với người nào.

*

Sau khi Tô Bối rời đi, không ai dám vào phòng VỊP. giám đốc điêu hành cấp cao của công ty luật một người hai người đêu làm như không biết, Văn Quốc Đống lặng lẽ đến, lại mang theo Tô Bối lặng lẽ đi.

Chủ nhiệm sở ngôi trong phòng làm việc, sờ sở mép tóc có chút thưa thớt, không khỏi lên tiếng cảm khái nói: “Bâu trời thành phố Lâm... Cuối cùng cũng trong xanh trở lại...”

Trợ lý buồn bực nhìn bâu trời đang dân tối bên ngoài: “Chủ nhiệm... Mấy hôm nay thành phố Lâm không có mưa...

Chủ nhiệm sở lắc đâu cười, không giải thích.

Sau cơn mưa trời lại sáng, mây đen tan dân.

Giống như tâm trạng thay đối nhanh chóng của Tô Bối.

Tô Bối cùng Văn Quốc Đống một trước một sau ra khỏi công ty luật dưới ánh mắt chăm chú của chị gái lễ tân.

Vừa bước lên xe, Văn Quốc Đống ở sau lưng cô đã nhào lên, tài xế rất có ánh mắt nâng tấm chắn trong xe lên. “Văn Quốc Đống... Anh....”

Văn Quốc Đống thô bạo cởi quân áo trên người Tô Bối xuống, vội vàng hôn Tô Bối, bàn tay liên tục trêu chọc tiểu huyệt.

“Có muốn không? Hử...”

Cơn hứng tình trên người Tô Bối vốn chưa tan đi lại bị Văn Quốc Đống châm ngòi làm tình triêu nổi lên mãnh liệt.

“Không... Ưm...” Tô Bối còn chưa nói xong, Văn Quốc Đống đã nhét hai ngón tay vào, khàn giọng nói: “Thật sự không cân! Không cân thì ông xã rút ra nhé!”

Tô Bối cắn chặt môi dưới, đôi mắt đỏ tên chảy ra nước mắt sinh fý, tay nắm chặt tay Văn Quốc Đống: “Lão khốn kiếp!”

Văn Quốc Đống cong môi cười: “Ai... Lão khốn kiếp ở đây... Bà xã có muốn fão khốn nạn này không.”

Tô Bối tườm hắn, trâm mặc một túc, cuối cùng ham muốn đối với Văn Quốc Đống trong cơ thể chiến thắng tý trí: “Muốn...”

 

Bạn có thể dùng phím ← → hoặc WASD để lùi / sang chương.