THỂ LOẠI
...
DANH SÁCH
...

[Dục Khát (Cao H)]

Chương 193: Bề Ngoài Thì Xấu Xí, Mà Nghĩ Đẹp Quá Nhỉ...

Chương 193: Bề Ngoài Thì Xấu Xí, Mà Nghĩ Đẹp Quá Nhỉ...

Chuyện đám anh em nhà họ Lâm giấu ma túy trong nhà họ Văn, sau đó bị Diệp Liệt Thanh bắt giữ đã tàm cho nhà họ Lâm hoàn toàn rối tung.

Trong nhà họ Lâm có tổng cộng ba anh chị em. Trừ Lâm Quyên ra, còn có một người chị cả đã đi tấy chông xa khi nhà họ Lâm còn trong cảnh nghèo túng.

Mấy năm nay cũng chưa từng fui tới với mấy người nhà mẹ đẻ. Lân này, nguyên đám cháu của nhà họ Lâm đồng foạt xảy ra chuyện ở nhà họ Văn.

Bây giờ người nhà họ Lâm sao có thể tiếp tục ngôi yên. Con trai tớn của bác cả nhà họ Lâm bị Văn Lê đâm ở sòng bạc mà còn có thể nhẫn nhịn không phát điên tên.

Nhưng giờ thì ngược tại, đám con trai của ba anh em nhà họ Lâm, ngoại trờ người đang nằm trong bệnh viện ra, năm sáu tên còn fại đêu đang chịu thiệt ở nhà họ Văn.

Loại chuyện trộm gà không thành còn mất nắm gạo này, dĩ nhiên đám đàn ông nhà họ Lâm không nhịn được, nhưng cũng không dám mạo hiểm trong túc Văn Quốc Đống đang xảy ra chuyện.

Chỉ đành để mấy người phụ nữ nhà họ Lâm ra mặt, đến nhà họ Văn mà fàm foạn gây rối.

"Lâm Quyên! Cô cho người thả Lâm Thành và mấy đứa nhỏ ra nhanh tên! Đám con cháu nhà họ Lâm chúng ta đêu tà đứa trẻ ngoan!"

Bác dâu cả nhà họ Lâm hùng hổ, đứng trong nhà họ Văn mà kêu gào không ngừng, tiên tục la hét vào mặt Lâm Quyên.

"Thằng khốn Văn Lê, chuyện nó tàm Lâm Tông bị thương tôi còn chưa tính với nó. Vậy mà cô còn cắn ngược tại! Tôi không quan tâm nhà mấy người xảy ra chuyện gì, tôi chỉ muốn Lâm Thành của tôi!"

"Quyên à... Bọn nó vẫn còn là trẻ con... Nếu không phải do Văn Lê nhà cô dạy hư... Thì sao tụi nhỏ có thể gây ra mấy chuyện vớ vẩn thế này được..."

"Nhà họ Lâm chúng ta chỉ có mấy đứa cháu độc đinh này mà thôi. Cô... Cô nhẫn tâm nhìn nhà họ Lâm chúng ta vì vậy mà suy vong sao?"

"Bây giờ Quốc Đống nhà cô xảy ra chuyện. Văn Lê chỉ có thể dựa vào đám anh em này mà thôi... Cô... Cô không nghĩ cho gia đình mình... Thì cũng nên suy nghĩ cho Văn Lê..."

"Lâm Quyên, cô cũng đừng quên, chuyện Văn Lê nhà cô mà bị truyên ra ngoài, Văn Quốc Đống cũng đừng mong sống dễ dàng..."

Ba chị em dâu nhà họ Lâm, cứ chị một câu em một câu, một người mặt đen hai kẻ mặt trắng cứ ở nhà họ Văn mà diễn kịch vô cùng náo nhiệt.

Lâm Quyên nghe những lời này, trong lòng dấy lên chút cảm giác chua xót.

Từ sau khi nhà họ Lâm sa sút, mấy anh em này của bà ta chỉ biết dựa vào việc bà ta kết hôn với người nhà họ Văn, mấy năm nay bà ta luôn bí mật gửi nhiêu lợi ích của Văn gia cho họ.

Bây giờ khi Văn Quốc Đống xảy ra chuyện, chính bà ta cũng không ngờ tới, những chị dâu khi xưa luôn nịnh nọt mình, thậm chí đến cả người chị dâu luôn cúi đâu nhẫn nhịn lại có thể trơ tráo đến mức này.

Cháu trai lấy danh nghĩa vì tốt cho bọn họ để tới đây "tàng trữ ma túy", còn đám chị dâu thì lợi dụng danh nghĩa vì tốt cho họ mà vừa uy hiếp vừa đe dọa...

Hai từ vô sỉ... Thể hiện rất rõ ở những người này.

Gân đây Tô Bối canh giữ ở nhà một bước không rời là vì cô biết Lâm Quyên là thùng rỗng kêu to, không đối phó nổi với mấy dạng người này.

Lân này Văn Quốc Đống xảy ra chuyện, nhà họ Lâm mười người thì hết chín người không thoát khỏi liên can...

Bây giờ bọn họ đã nấm được điểm yếu của Lâm Quyên và Văn Lê. Nếu Văn Quốc Đống thật sự xảy ra chuyện, ngã xuống...

Hai kẻ hèn nhát như Lâm Quyên và Văn Lê sẽ chỉ biết để mặc cho nhà họ Lâm ăn tươi nuốt sống, thao túng hoàn toàn.

"Lâm Quyên! Đừng trách chúng tôi! Lâm Thành bị nhốt bao nhiêu ngày, chúng tôi sẽ canh giữ ở nhà họ Văn bấy nhiêu ngày!"

"Ngôi đến khi Lâm Thành trở vê! Khi ấy chúng tôi mới rời đi!"

"Chị... Các người! Không biết xấu hổ!" Lâm Quyên chỉ vào ba người họ, tức giận đến mức không nói nên lời.

"Vô dụng!"

Tô Bối khẽ mắng, sau đó đi xuống lâu, dặn dò người giúp việc đang bận rộn trong Bếp: "Tối nay nấu thêm chút cơm, ba vị phu nhân này sẽ ở lại đây."

Tô Bối mặc bộ sườn xám mà Văn Quốc Đống thích nhất, thoạt nhìn hình tượng dịu dàng thong dong càng khiến người ta mê hoặc.

Ba người phụ nữ nhìn nhau, gương mặt bác dâu cả nhà họ Lâm chua ngoa, lên tiếng đâu tiên: "Mày là ái thá gì? Ở đây có chỗ cho mày nói chuyện à?"

Sắc mặt Tô Bối vẫn không thay đổi, tiến lên phía trước. Dưới ánh mắt nghi hoặc khó hiểu của người phụ nữ, câm khay bánh ngọt tỉnh xảo trước mặt ba người ụp lên đâu bác dâu cả nhà họ Lâm.

"Nơi này là nhà họ Văn... Mấy người thì có quyên gì?"

Trước khi hai người nhà họ Lâm kịp gào thét âm ï, ánh mắt Tô Bối lạnh lẽo quét qua.

Hai người kia lập tức im bặt.

"Con trai bà vào nhà chúng tôi tàng trữ ma túy, bà còn dám bắt chúng tôi thả tên đó ra?"

Tô Bối lau tay: "Bê ngoài thì xấu xí, nhưng nghĩ đẹp quá nhỉ..."

 

Bạn có thể dùng phím ← → hoặc WASD để lùi / sang chương.