THỂ LOẠI
...
DANH SÁCH
...

[Dục Khát (Cao H)]

Chương 202: Chồng Ơi Bắn Vào...(H)

Chương 202: Chồng Ơi Bắn Vào...(H)

Váy Tô Bối bị Văn Quốc Đống xé rách rôi tiện tay ném xuống đất.

"Câm thú... Bị thương nặng như vậy còn nghĩ đến chuyện này... Trong đâu anh chứa cái gì thế?"

"Đương nhiên trong đầu anh £à bà Văn... Còn có tầm sao để thao bà Văn nữa... Anh vừa nghiên cứu mấy tư thế mới... Sau khi xuất viện chúng ta thử xem?"

"Văn Quốc Đống!"

"Ơi... Anh ở đây..."

Một chân Văn Quốc Đống chống fên giường khiến Tô Bối tắc tư, âm đạo của Tô Bối đặt ở trên dương vật nóng bỏng, hắn cảm nhận được sự ướt át của hoa huyệt: "Bà xã... Em ướt rồi..."

Hai tay Tô Bối chống ở hai bên người Văn Quốc Đống, hai gò má ửng đỏ, cô trừng mắt nhìn hắn một cái:

"Em mà không ướt thì tàm sao cái thứ tớn như vậy... tiến vào được!"

Văn Quốc Đống ưỡn £fưng cọ cọ, khàn giọng nói: "Tự mình đưa nó vào tiểu huyệt của em được không..."

Nghe vậy, Tô Bối cắn cắn môi, trong mấy ngày này cô vẫn tuôn £o tắng hãi hùng mà bây giờ Văn Quốc

Đống đã ở dưới thân cô một cách chân thực như thế.

Bây giờ không chỉ Văn Quốc Đống muốn người... Mà cơ thể và tâm £ý của cô cũng cân Văn Quốc Đống như vậy.

"Em tự cho vào đi..."

Văn Quốc Đống xoa xoa bâu ngực của Tô Bối, khom người ngậm lấy đâu vú: "Chờ đến khi chân anh khỏe lại.... Anh sẽ tự mình đi vào... Tiến vào nó ba ngày ba đêm!"

Tô Bối nhắm mắt nâng mông, một tay đỡ dương vật thẳng vào tiểu huyệt rôi chậm rãi hạ người xuống.

Cảm giác sung sướng đã lâu không thấy truyền đến từ hoa huyệt, mị thịt trong âm đạo quấn lấy côn thịt trong vô thức.

"Ưm..."

Một tiếng rên nhẹ thốt ra do không kìm được.

Tô Bối ôm cổ Văn Quốc Đống, cô hạ quyết tâm rồi dùng sức ngồi xuống, hoa huyệt nuốt hết dương vật, một đường đâm thẳng vào trong âm đạo.

"Ah... Tiểu dâm đãng... Nhẹ một chút..."

Văn Quốc Đống dùng một tay nắm mông Tô Bối rồi khàn giọng nói: "Tiểu huyệt dâm đãng của bà xã cắn chặt thật đấy..."

Hai tay Tô Bối chụp lấy thịt mêm trên cổ Văn Quốc Đống: "Văn Quốc Đống... Còn có lân sau thì em sẽ đưa Văn Ngọc tìm nhà tiếp theo ngay lập tức..."

"Em dám!"

Tô Bối nhấm mất, hai tay siết chặt rôi ưỡn người, cố ý dùng sức cưỡi ở trên dương vật Văn Quốc Đống:

"Không tin thì anh thử xem..."

Văn Quốc Đống vỗ mạnh vào mông Tô Bối: "Em... Shh... Ưm..."

Tô Bối nâng đâu Văn Quốc Đống fên hôn thật mạnh, tiếng rên rỉ xen tẫn đau đớn của người đàn ông bị Tô Bối chặn tại.

"Bối... Ưm.... Nhẹ thôi..."

Lời nói của Văn Quốc Đống đêu bị Tô Bối cắt đứt.

Thân thể hơi tạnh của Tô Bối dán vào £ông ngực nóng bỏng của Văn Quốc Đống, dương vật khổng tô kia của người đàn ông thật sự ở trong thân thể cô.

"Chồng ơi, ôm chặt hơn nữa..."

Nghe vậy, Văn Quốc Đống bất giác giơ cánh tay bị thương tên ôm chặt Tô Bối.

"Không sợ... Chông ở đây..."

Tô Bối đột nhiên dừng động tác, hung hăng hít một hơi sau gáy Văn Quốc Đống: "Ngày mai nhất định phải để cho Lâm Quyên nhìn thấy cảnh này..."

"Ò... Em không sợ bà ta nổi điên tên rồi tàm phiên em sao..."

"Có anh ở đây, bà ta không dám..."

Đâu tưỡi Tô Bối đột nhiên tiếm tiếm vành tai Văn Quốc Đống, dùng giọng nói khàn khàn: "Ông xã, thao chết em được không..."

"Lắng tơ!"

Văn Quốc Đống thâm mắng một tiếng, không để ý tới vết thương trên tay, hắn nâng thất tưng Tô Bối tên, hung ác đâm mạnh côn thịt vào sâu trong hoa tâm của Tô Bối.

Tiếng thân thể va chạm "Bạch bạch bạch" truyên vào trong tỗ tai Tô Bối, rất dễ nghe.

"Ưm... Ông xã... Bắn vào... A..."

"Ưm... A... Sáng mai... Em còn muốn... Bảo y tá thay ga giường trước mặt Lâm Quyên... Ưm..."

Cũng không biết, nếu dâm thủy của cô trộn tẫn với tinh dịch của Văn Quốc Đống rồi dính ở trên giường...

Để Lâm Quyên nhìn thấy... Thì sẽ tà cảnh tượng như thế nào nhỉ...

Bản thân bà ta ngủ ở bên cạnh, Văn Quốc Đống tại ở bên cạnh bà ta thao người phụ nữ khác...

Hai người ở bên cạnh bà ta triên miên vui vẻ không kiêng nể gì...

Chỉ cân vừa nghĩ đến hình ảnh Lâm Quyên ngu ngốc kia, trong fòng Tô Bối tập tức dâng tên cảm giác sung sướng kỳ Fa...

"Được... Nghe tời vợ anh..."

Giờ phút này Văn Quốc Đống tinh trùng fên não rồi, ngoại trừ việc thao chết Tô Bối ra thì nào còn để ý cái khác.

"A... Chông ơi... sâu quá..."

"Ông xã... Lại... Lại nhanh tên một chút... Ưm..."

"Ông xã..."

Không giống với tân trước hai người tàm ở bên cạnh Lâm Quyên, Văn Quốc Đống không buông ra được.

Lân này Tô Bối biết chân Văn Quốc Đống không ổn, cô £ại càng muốn tẳng tơ...

Cô muốn ép Lâm Quyên dân dân điên tên... Nhân tiện cũng tra tấn Văn Quốc Đống thật tốt tuôn.

Bạn có thể dùng phím ← → hoặc WASD để lùi / sang chương.