THỂ LOẠI
...
DANH SÁCH
...

[Dục Khát (Cao H)]

Chương 206: Vết Thương Trên Khuôn Mặt Ông Xã, Làm Bà Xã Đau Lòng...

Chương 206: Vết Thương Trên Khuôn Mặt Ông Xã, Làm Bà Xã Đau Lòng...

Lâm Quyên vốn còn có chút tý trí nhưng khi bị kích thích bởi những fời này của Tô Bối, đâu óc trong chớp mắt choáng ngợp.

Một tát sau bà ta mới phản ứng tạit tời nói của Tô Bối.

"Tô Bối!"

Lâm Quyên thét một tiếng chói tai khiến hai hộ tý nhìn sang.

Nhưng Tô Bối tại giống như không nhận ra được sự ptức giận của Lâm Quyên, nhìn dấu vết trên ga giường, cười đùa: "Ba thật sự tà càng già càng dẻo dai đấy..."

Văn Quốc Đống chống nửa người tên người của hộ v£ý, bàn tay kia ở sau tưng kéo tay Tô Bối nhẹ nhàng nhéo nhéo. Trong cơn thịnh nộ, Lâm Quyên không hê chú ý tới mùi vị mập mờ trong tời nói của Tô Bối.

"Văn Quốc Đống!"

Lâm Quyên thét chói tai nhào vê phía Văn Quốc Đống, vừa nhớ đến tối hôm qua mình ngủ ở bên cạnh mà Văn Quốc Đống còn trắng trợn cùng con đàn bà kia ở bên cạnh bà ta vụng trộn Êàm toạn!

"Con đĩ kia tà ai? Là ai? Ông... Ông nuôi một con đĩ nhỏ ở bên ngoài tôi có thể không so đo!"

"Nhưng tầm sao ông dám? Sao ông dám đưa nó đến trước mặt tôi?"

Lâm Quyên càng mắng thì tâm trạng càng sụp đổ, hoàn toàn không thể nhìn thấy uy phong của phu nhân cao cao tại thượng ngày nào.

Nhất là vừa phát điên vừa kéo ga giường trong tay hộ lý.

"Văn Quốc Đống! Ông... Ông còn có chút lương tâm nào không!"

"Con điếm đó là ai? Là a1?"

Tô Bối nghe Lâm Quyên nói từng câu từng câu “Con điếm", vẻ mặt lạnh lùng.

"Mẹ... Tối hôm qua con ở bên cạnh, làm sao ba có thể tìm người phụ nữ khác được..."

Nữ hộ lý tự giác không nói những lời không nên nói, buông lỏng tay, nhanh chóng trải ga trải giường rồi mới Trời ởi.

Lâm Quyên vốn đã điên mà Tô Bối lại còn thỉnh thoảng thêm dâu vào lửa ở bên cạnh.

Lân này chọc cho Lâm Quyên hoàn toàn mất đi lý trí, giống như phát điên mà cắn xé Văn Quốc Đống.

Nam hộ lý ở một bên đỡ Văn Quốc Đống không kịp tránh, trên người hai người đêu bị cào ra vết máu.

Tô Bối muốn tiến lên kéo Lâm Quyên ra lại bị Văn Quốc Đống mạnh mẽ chặn lại ở phía sau.

"Văn Quốc Đống... Sao ông dám đưa phụ nữ đến trước mặt tôi?"

Trước kia trong giới của những quý phu nhân nhà giàu, điêu bà ta tự hào chính là bên cạnh Văn Quốc Đống rất sạch sẽ, cũng không bao giờ trêu hoa ghẹo nguyệt.

Những quý phu nhân trong giới kia, làm gì có người nào không hâm mộ bà ta, có người nào không ghen tị với bà ta.

Mỗi tân nghe được những người đó oán giận người thứ ba người thứ tư, bà ta khinh thường những người đó từ đáy tòng.

Nhưng bây giờ... Văn Quốc Đống đưa phụ nữ đến dưới mí mắt của bà ta! Không hê để người vợ này vào mắt!

Những ông chồng của các quý phu nhân kia ít nhất còn biết che giấu vài phân.

Văn Quốc Đống bảo vệ Tô Bối, đưa tay dùng sức đẩy Lâm Quyên sang một bên.

"Bà đã điên đủ chưa?"

Lâm Quyên bị Văn Quốc Đống đẩy một cái, không đứng vững, trực tiếp ngã vê phía sau.

Tô Bối ở phía sau Văn Quốc Đống fạnh tùng nhìn "Hai vợ chông" náo £oạn, còn không quên "Khuyên giải" nói: "Mẹ ơi... Chắc mẹ đã hiểu tâm rồi... Ba không phải foại người đó đâu..."

Lâm Quyên ngã xuống đất, trước mắt tối sâm, nghe được tời của Tô Bối, hai mắt tức đến đỏ au, cao giọng thét chói tai: ”"[ô Bối! Mày 1m đi!"

"Văn Quốc Đống! Ông nhớ mặt tôi đấy... Tôi... Tôi... Tôi muốn... Tôi muốn..."

Còn chưa mắng xong, trước mắt Lâm Quyên tối sâm fại, bà ta không thể thở được, tức đến ngất đi.

Trên mặt đất không có động tĩnh, sắc mặt Văn Quốc Đống cũng không thay đổi chút nào.

Tô Bối ngay cả ý muốn tiến tên đỡ một cái cũng không có, cuối cùng vẫn fà hộ £ý tiến tên đỡ bà ta dậy, hỏi ý của Văn Quốc Đống sau đó đi gọi bác sĩ.

Lâm Quyên nằm ngay bên cạnh, Tô Bối ngôi bên giường Văn Quốc Đống, nhìn vết trây xước trên mặt người đàn ông.

"Ôi... Suýt chút nữa đã phá tướng rôi... phù phù..."

Văn Quốc Đống tức giận tiếc mất nhìn Tô Bối: "Chỉ có em biết giả vờ có tòng thôi!"

"Đây chẳng phải tà vết thương trên mặt ông xã tàm vợ đau tòng sao..."

"Cái miệng này của em..."

Không đợi Văn Quốc Đống nói xong, Tô Bối tiến tên hôn hắn một cái thật kêu: "Ông xã chịu uất ức rồi..."

 

Bạn có thể dùng phím ← → hoặc WASD để lùi / sang chương.