THỂ LOẠI
...
DANH SÁCH
...

[Dục Khát (Cao H)]

Chương 207: Chúng Ta Làm Được Một Nửa Thì Bà Ta Thức Dậy, Sẽ Như Thế Nào?

Chương 207: Chúng Ta Làm Được Một Nửa Thì Bà Ta Thức Dậy, Sẽ Như Thế Nào?

Văn Quốc Đống kéo người vào trong ngực, bàn tay bóp mạnh vào mông Tô Bối: "Anh vì ai mà phải chịu uất ức hả?"

Biết rõ Lâm Quyên tà một bà điên mà sáng sớm còn nhất định phải đi trêu chọc người ta.

Tô Bối thuận thế ôm cổ Văn Quốc Đống, cọ cọ vào ngực hắn: "Ngày trước túc em chịu uất ức, chắng có ai an ủi em cả..."

Trước kia khi Lâm Quyên tàm cô khó xử, Văn Lê hận không thể tránh càng xa càng tốt, cùng tắm thì sau đó có an ủi dăm ba câu bằng tời, chứ đừng mong đến việc che chở cho cô.

Nhớ tới đêm giao thừa năm ngoái, một trận chịu nhục ở nhà cũ Văn gia khi đó, con ngươi Tô Bối tối tại.

Bây giờ không còn như xưa, bây giờ phong thủy tuân chuyển rôi, năm ngoái Lâm Quyên bắt cô chịu nhục, năm nay cô sẽ trả tại cho bà ta gấp bội.

Nghe vậy, Văn Quốc Đống đau fòng: "Thù dai vậy à?"

Tô Bối nhếch môi: "Trong ?òng em có một quyển sổ nhỏ đặc biệt dùng để ghi thù, ở trên đó ghi rất rõ!"

"Ví dụ như túc trước có một vị Cục trưởng Văn muốn cùng con dâu của mình giao dịch tiên sắc... Ví dụ như vị cục trưởng Văn nào đó báo cáo cảnh sát rằng con dâu của mình bán... A..."

Những tời còn £ại còn chưa nói hết thì Văn Quốc Đống cúi người chặn miệng Tô Bối: "Chỉ có em nhỏ mọn...

Bác sĩ vào cửa thì đã thấy hai người không coi ai ra gì tình nông ý mật: "Khụ khu... Ông Văn... Chúng ta làm một kiểm tra đơn giản ..."

Văn Quốc Đống gật đâu qua loa, bàn tay vẫn ôm trên eo Tô Bối như cũ.

Tô Bối dựa vào lòng Văn Quốc Đống, khinh miệt liếc mắt nhìn người phụ nữ đang cau mày trên giường phụ, quan tâm hỏi: "Tình hình của mẹ chồng tôi thế nào? Có nghiêm trọng không?"

Đừng để bị tức chết, chút kích thích này ngày hôm nay vẫn chưa là gì đâu...

Cảnh tượng kích thích hơn vẫn còn chưa cho Lâm Quyên nhìn thấy mà...

Bác sĩ kiểm tra đơn giản cho Lâm Quyên một chút, lúng túng đẩy kính: "Tạm thời không có vấn đê gì, vì phòng ngừa không may thì tôi đê nghị kiểm tra não..."

Nghe vậy thì Tô Bối gật gật đâu: "Vậy thì làm đi, dù sao cũng đã lớn tuổi rồi, miễn cho để lại biến chứng gì...

"Được, chúng tôi sẽ sắp xếp."

Không bao lâu sau, y tá đến đẩy Lâm Quyên đi.

Tô Bối mới rời khỏi ngực Văn Quốc Đống: "A... Bà ta vừa đi thì không khí trong phòng đã trở nên trong lành hơn nhiêu..."

Văn Quốc Đống vỗ vỗ mông Tô Bối: "Em thấy bà ấy phiên như vậy thì khi nào bà ấy tỉnh anh sẽ nói người đưa bà ấy trở vê..."

"Đừng... Cứ để bà ta ngủ bên cạnh, chúng ta sẽ làm chuyện đó cạnh bà ta... Chẳng phải sẽ kích thích hơn sao?"

Tô Bối trâm ngâm trong chốc lát, đột nhiên nói: "Anh nói xem... Nếu anh không cho bà ta tiêm thuốc mê...

Chúng ta làm được một nửa thì bà ta thức dậy, điêu gì sẽ xảy ra?"

Khóc miệng Văn Quốc Đống giật giật: "Đừng có mơ!"

Nếu đang làm được một nửa mà Lâm Quyên tỉnh lại, người khó chịu chỉ có hắn thôi!

*

Sau khi Lâm Quyên tỉnh lại thì làm âm ï trong bệnh viện, phát điên muốn đến ủy ban kiểm tra kỷ luật để tố cáo Văn Quốc Đống.

"Văn Quốc Đống... Bảo ông ta... Bảo ông ta cứ đợi đấy!"

Hơn hai mươi năm, Lâm Quyên đã quen được người ngoài hâm mộ, chưa từng chịu sự khuất nhục này.

Trong mắt thím hai nhà họ Văn tràn đây ghét bỏ, trên mặt lại không lộ ra, trả lại lời Lâm Quyên thường ngày

trào phúng người khác: "Chị dâu cả à... Tội gì mà chị phải làm thế... Người đàn ông có thế lực nào mà bên ngoài không có mấy người phụ nữ... Mở một mắt nhắm một mắt bỏ qua là được rồi.”

Thím ba nghe vậy cũng lên tiếng nói: "Đúng vậy... Chị dâu... Văn Lê đã lớn như vậy rồi..."

"Hai vợ chồng lớn tuổi rồi... Làm gì còn khó khăn nào không thể vượt qua chứ..."

ÚI

Lâm Quyên nghe những lời lạnh lẽo này, tức giận đến mức ngực phập phồng: "Cô... Các người...

Văn Uyểh nghe tiếng gió tới hóng chuyện, xách hộp đồ tiến lên phía trước.

"Bác gái... Đừng tức giận... Phụ nữ tức giận thì sẽ nhanh già, nhất tà phụ nữ tớn tuổi..."

Nói xong, Văn Uyển đưa đồ trong tay qua, tặng fẽ nói: "Đây chính tà đồ tốt con mang từ nước ngoài vê. Có thể thúc đẩy phụ nữ hôi xuân trở vê thời thiếu nữ, sở dĩ bác cả tìm phụ nữ ở bên ngoài chẳng phải tà do trong nhà không còn cảm giác mới mẻ sao...”

 

Bạn có thể dùng phím ← → hoặc WASD để lùi / sang chương.