THỂ LOẠI
...
DANH SÁCH
...

[Dục Khát (Cao H)]

Chương 208: Chị Dâu... Chị Biến Thái Quá!

Chương 208: Chị Dâu... Chị Biến Thái Quá!

"Bác gái rất xinh đẹp, bây giờ bắt đâu chăm sóc thật tốt, nói không chừng bác cả sẽ quay đâu tại!"

Lâm Quyên bị Văn Uyển dỗ dành bằng "fời ngon tiếng ngọt" thì hoàn hôn, nóng mắt nhìn đtô vật trên tay Văn Uyển.

"Cô sẽ tốt bụng như vậy sao?"

Nghe vậy thì ý cười trên mặt Văn Uyểh thân thiết hơn vài phân: "Bác gái... Hai nhà chúng ta không có thù, bây giờ Văn Tuyếpt không còn tà người của nhà họ Văn chúng ta nữa, người bác gái có thể tín nhiệm chẳng phải chỉ có chúng con thôi sao?"

Nghe Văn Uyển nhắc tới Văn Tuyết, sắc mặt Lâm Quyên xanh mét, bấvt giác nhớ đến tết năm ngoái Văn Uyển chọc thủng chuyện Diệp Liệt Thanh ngoại tình.

Lời nói khi đó của Văn Uyển đặt vào hiện tại tại có chút ý nghĩa...

"Bác gái... Thứ này bác cứ cất đi, suốt ngày cũng đừng nghĩ đến những chuyện finh tinh nữa, dỗ dành bác cả đi, người một nhà hòa thuận không tốt sao?"

Lâm Quyên bị một tiểu bối quở trách, sắc mặt âm trâm có chút khó coi: "Một đứa nhỏ như cô thì biết cái gì?"

"A... Con không hiểu... Bác hiểu, vậy nên bác cả mới ngoại tình..."

"Cô..."

Lâm Quyên tức giận nhận lấy đô Văn Uyển mang đến, mặt đen sì đuổi khách đi.

Văn Uyểnh ra khỏi phòng bệnh của Lâm Quyên, đi thắng đến phòng Tô Bối.

Ngược lại, ba chị em dâu đi theo phía sau hai người có chút không hiểu trong hồ lô của hai người này bánthuốc gì.

Thím tư nhà họ Văn làm người cũng coi như là trung hậu: "Đứa nhóc Văn Uyểnh này..."

"Còn có thể vì sao nữa..." Thím ba nhà họ Văn lắc đâu, quay đâu lại liếc mắt nhìn phòng bệnh của Lâm Quyên: "Sắp qua năm mới..."

"Hôi trước Lâm Quyên bị giam trong nhà cũ chị đã nói rồi, bâu trời nhà họ Văn sắp thay đổi.... Vậy mà chỉ cân một năm..."

Thím hai nhà họ Văn là người đâu tiên ngửi ra được mùi bất hợp lý giữa cha chông và con dâu vào lúc Lâm Quyên đánh Tô Bối ở nhà cũ.

Lúc ấy Lâm Quyên dù có không đúng, nhưng Văn Quốc Đống làm chồng mà lại bỏ vợ con mình ra, đưa con dâu rời đi.

Điêu này nghĩ như thế nào cũng không đúng lắm.

Sau đó Văn Tuyết phát hiện Diệp Liệt Thanh ngoại tình, bố chông con dâu bắt đâu cùng đi cùng vê, chỉ sợ là quan hệ của hai người đã bắt đâu từ sớm hơn nữa rồi...

"Thật đáng tiếc... Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, Lâm Quyên sống dưới một mái nhà cùng hai người đó mà cũng không phát hiện ra..."

"Ha... Chỉ có bà ta óc lợn vậy thôi, trờ phi Tô Bối nguyện ý để bà ta bắt gian ở trên giường..."

Nghe vậy, biểu cảm trên mặt thím tư nhà họ văn cứng lại: "Bây giờ hình như cũng không khác lắm ha..."

"Tô Bối này vậy mà lại có chút thủ đoạn nhỏ."

"Không có thủ đoạn làm sao có thể dỗ cho anh cả choáng váng đâu óc, làm ra cả một đứa nhỏ chứ?"

Văn Uyểh tặng "quà" xong, vội vàng không ngừng tranh công với Tô Bối.

"Chị dâu... Em đã giúp chị rất nhiều rôi, chị định cảm ơn em thế nào đây?"

Tô Bối nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Văn Ngọc: "Em muốn gì?"

"Hừm..." Văn Uyển tiến đến bên cạnh Tô Bối, uốn éo người: "Em muốn Diệp Liệt Thanh..."

Tô Bối nhìn Văn Uyển "dục câu bất mãn": "Chậc chậc... Em đây tà bao £âu rồi không được Diệp Liệt Thanh chăm bón thế?"

"Nào có biết chơi bằng chị với bác cả em được... Trước mặt Lâm Quyên cũng có thể tàm, cũng không sợ bà ta tỉnh tại phát điên tàm bác cả em sợ héo tuôn..."

"Bà ta không thể thức dậy..."

Tô Bối chọc cho Văn Ngọc vui vẻ: "Thứ tặng Lâm Quyên... Chậc... Không chỉ có thể tàm cho bà ta hôi xuân, còn có thể tàm cho bà ta dục hỏa thiêu thân..."

Đến lúc đó... Chịu đựng khó khăn đói khát mà không thể giải quyết thì sẽ phát điên...

Cũng vừa đúng túc để cho bà ta trải nghiệm cảm nhận túc trước của mình, bị Văn Lê từa kết hôn, còn bị Lâm Quyên sỉ nhục tà gà không biết đẻ trứng...

Trong tín ngưỡng của cô, cô không bao giờ có chuyện nuốt tửa giận vào trong bụng.

Nghe vậy, Văn Uyển bất giác tưởng tượng một chút hình ảnh Lâm Quyên phát tình xin bác cả cô ấy thao, cơ thể nhịn không được run rẩy hai cái.

"A... Chị dâu... chị biến thái quá!"

 

Bạn có thể dùng phím ← → hoặc WASD để lùi / sang chương.