[Dục Khát (Cao H)]
Chương 210: A... Ông Xã Cứng Quá... A... (H)
Chương 210: A... Ông Xã Cứng Quá... A... (H)
Sau khi Văn Quốc Đống xuất viện cô vẫn tuôn bận rộn với công việc, công ty tuật sắp đến cuối năm, các toại hội nghị tổng kết sẽ nhiêu hơn.
Phân ftớn thời gian năm nay cô không phải dùng để mang thai, mà tà để dưỡng thai, sinh con, tiến độ công việc giảm xuống không ít, thừa dịp cuối năm kiểm kê thì bù tại cho tốt.
Cho nên trong khoảng thời gian này cũng không có nhiêu tâm tư và thời gian dính nhau ân ái với Văn Quốc Đống, ai mà ngờ cô bận rộn một chút, để cho Văn Quốc Đống rảnh rang, mà lại tạo thành ảo tưởng Văn Quốc Đống thường xuyên vê nhà cho Lâm Quyên.
"Chuyện của người tớn nào đến tượt người nhỏ như cô nói chuyện. Quốc Đống, uống canh đi..."
"Bà tự uống đi! Cả ngày chỉ tàm những chuyện này, cũng không sợ mọi người chế giễu sao!"
Văn Quốc Đống không đợi Lâm Quyên nói hết, đen mặt đứng dậy định đi.
Tô Bối thấy vậy, nói tớn: "Ba..."
"Đây đêu tà tâm ý của mẹ... Ba không uống thì mẹ sẽ buồn đấy..."
Gân xanh trên trán Văn Quốc Đống nhảy dựng fên, cũng không thèm nhìn Lâm Quyên bên cạnh, dưới ánh mắt chăm chú của Tô Bối uống hết canh trong chén.
Lâm Quyên thấy Văn Quốc Đống uống canh, vuốt vuốt tóc: "Quốc Đống... Chân của ông sắp khỏi rồi, tối nay cũng đừng ngủ ở thư phòng nữa..."
Tô Bối cười thản nhiên nhìn Văn Quốc Đống, nháy mắt với hắn.
Văn Quốc Đống nghẹn mặt, lạnh lùng nói: "Tôi còn có việc..."
Nói xong thì xoay người đi lên lâu.
Lâm Quyên thấy Văn Quốc Đống thả lỏng, vẻ mặt mừng rỡ nói với theo bóng lưng của hắn: "Không có việc gì... Quốc Đống, tôi chờ ông..."
Nghe vậy thì Tô Bối nhếch môi, cơm nước xong xuôi thì trở vê phòng.
Tô Bối vừa vào cửa đã bị Văn Quốc Đống trân truông đè ngược lên cửa.
"Trong đâu óc dâm đãng của em lại tính toán cái gì thế?"
Đùi Tô Bối cảm nhận được côn thịt khổng lô cứng rắn của người đàn ông, khóe môi giương lên: "Canh của mẹ bổ như vậy đương nhiên không thể lãng phí rồi..."
Dù sao cuối cùng người được lợi hơn cũng là cô...
"Yêu tỉnh lẳng lơ!”
Tay Văn Quốc Đống kéo âu phục trên người Tô Bối, cách quân chống lên tiểu huyệt của Tô Bối: "Để ông đây đói bụng lâu như vậy... Còn cân canh bổ sao?"
"Bổ cũng không có hại, em biết chông lúc nào cũng mạnh mẽ... Nhưng mẹ chông không biết..."
Tô Bối hôn lại Văn Quốc Đống, hai tay phối hợp với người đàn ông cởi quân áo trên người: "Một năm anh cũng không thao bà ta mấy lân, đương nhiên bà ta sẽ... nghĩ rằng anh không... A...."
Chữ "thể" còn chưa nói xong.
Văn Quốc Đống đã câm gậy thịt, cởi quân Tô Bối đè lên eo cô, khẩn cấp từ phía sau lưng đâm vào.
"Ưm... Chặt quá..."
"Văn Quốc Đống..."
Tiểu huyệt của Tô Bối còn chưa kịp ướt đẫm, Văn Quốc Đống đã mạnh mẽ vọt vào cho nên nó tức giận cắn người.
"Hửm?"
Văn Quốc Đống nâng cao dương vật lớn xoay một vòng bên trong tiểu huyệt của Tô Bối, dùng sức nhéo nhéo mông cô: "Cái mông nhỏ bé của vợ lắng lơ rất mêm mại... Cũng non như cái lỗ nhỏ vậy..."
"Ưm... Đừng... Nó, nó vẫn chưa ướt mà... A...."
Từ sau lân Văn Quốc Đống làm ở bệnh viện, khi trở vê nhà họ Văn đã bị Tô Bối đưa vào "lãnh cung".
Mấy ngày nay không được chạm vào Tô Bối, hơn nữa trong khoảng thời gian này Lâm Quyên cứ luôn nấu canh bồi bổ nhiêu khí huyết cho hắn.
Hôm nay thật vất vả mới có được cô, tàm sao có thể dễ dàng buông tha.
"Chưa ướt, chồng sở sở chút thì sẽ ướt thôi..."
Tô Bối nằm trên cửa, gậy thịt nóng bỏng trong hoa huyệt chưa đâm rút được mấy cái thì đã có cảm giác ẩm ướt: "A.... Chông cứng quá... A..."
"Đồ tẳng tơ!”
Một tiếng gõ cửa vang tên, giọng nói của Lâm Quyên từ ngoài của truyền tới.
"Tô Bối..."
Giọng nói gân trong gang tấc khiến cơ thể Tô Bối căng thẳng, hoa huyệt mạnh mẽ siết chặt côn thịt.
Văn Quốc Đống bất thình tình bị siết chặt thì rên tên, giơ tay đánh một cái vào mông Tô Bối: "Tiểu dâm đãng! Đừng kẹp nó chặt quá! "
"A "
Tô Bối cắn môi, nhịn xuống tiếng rên rỉ bên miệng, khàn giọng nói với người bên ngoài: "Mẹ... Có chuyện gì vậy?"
Nghe vậy thì Lâm Quyên đang câm một £ọ nhỏ, trên mặt hiện tên một tia bối rối, nhịn mãi mới nói được với Tô Bối trong phòng: “Chỗ tôi có một sản phẩm chăm sóc da, trên sách hướng dẫn viết tiếng Pháp... Cô giúp tôi xem hướng dẫn sử dụng đi...”
Bạn có thể dùng phím ← → hoặc WASD để lùi / sang chương.