THỂ LOẠI
...
DANH SÁCH
...

[Dục Khát (Cao H)]

Chương 230: Trừ Văn Lê Ra, Em Còn Từng Nếm Thử Mấy Tên Trẻ Tuổi Rồi?

Chương 230: Trừ Văn Lê Ra, Em Còn Từng Nếm Thử Mấy Tên Trẻ Tuổi Rồi?

Tô Bối bế Văn Ngọc vê đưa cho bảo mẫu xong, không kịp thay quân áo đã chạy vê.

Ai mà ngờ được vừa đi tới phía sau Văn Quốc Đống và Liễu Nhứ, đã đột nhiên ngthe thấy một câu này của Liễu Nhứ.

"Nữ tang trẻ tuổi với đầu bạc."

Cái miệng nhỏ kia của Văn Uyển vẫn độc như vậy, trước đây khi hai người chưa kết hpôn, Văn Uyển cũng chẳng có tấy tời nào tốt đẹp trước mặt Văn Quốc Đống.

Bây giờ kết hôn rồi, thì tại càng chẳng tốt thêm được bao nhiêu.

Quả nhiên, vLiêu Nhứ vừa mới nói xong, sắc mặt vốn chăng mấy dê nhìn của Văn Quốc Đống, lân này càng tại thêm khó coi hơn.

"Ha..."

Văn Quốc Đống cười tạnh một tiếng, không để ý đến tời chế giễu của Liễu Nhứ nữa, đi vòng qua bà ta rồi dất tấy Tô Bối đi mất.

Tô Bối thấy sắc mặt hắn xanh mét, rõ ràng khá tức giận, khẽ thở dài: "Anh bực mình với một con nhóc tàm cái gì, huống chi người ta cũng đâu có nói sai..."

Khi bố cô nhập viện, Văn Quốc Đống còn đi theo người ta xưng anh gọi em...

Bây giờ bản thân lại còn tức giận...

Văn Quốc Đống lạnh mặt nhìn chằm chằm Tô Bối: "Hối hận khi gả cho một ông già như anh hả?"

Khóe môi Tô Bối khẽ nhếch lên, bị Văn Quốc Đống nắm lấy tay mà khe khẽ gãi gãi lòng bàn tay của người đàn ông, thấp giọng nói: "Bây giờ mấy ông già còn được ưa thích hơn người trẻ đó..."

"Mấy người trẻ tuổi trên giường thì chỉ có biết cắm đâu cắm cổ hùng hục như trâu, nào có biết chăm sóc chiêu chuộng như mấy người có tuổi chứ..."

Vừa mới nói xong, sắc mặt của Văn Quốc Đống lại thành công đen thêm vài phân.

"Ngoài Văn Lê ra, em còn từng thử mấy người trẻ tuổi rồi hử?"

Khi Văn Quốc Đống nói những lời này, ánh mắt nhìn vê phía Tô Bối khiến cho phía sau lưng cô phát lạnh.

Tô Bối nhướng mày, thân thể cọ cọ lên người Văn Quốc Đống: "Ghen rồi hả? Trước đây anh có mấy người phụ nữ em cũng chưa hỏi tới đó..."

Văn Quốc Đống ôm một bụng tức, muốn trút ra cũng không được mà xả ra cũng không xong.

Mãi đến lúc đi tới từ đường, sắc mặt ấm ức của Văn Quốc Đống mới hòa hoãn được một chút.

Tiệc trăm ngày, mấy chỗ ngồi đêu được phân chia rõ ràng.

Những người cao tuổi nhà họ Văn thì ngồi bên trong từ đường, trong vườn, Văn Quốc Đống vòng qua những người ngồi bên ngoài, dẫn Tô Bối đi vào trong từ đường.

Văn Quốc Đống dẫn Tô Bối đến giới thiệu với người lớn tuổi nhất bên trong từ đường: "VỊ này chính là ông chú Hai... Đây là ông chú Ba..."

Tô Bối đứng ở bên cạnh Văn Quốc Đống, nhẹ giọng nói với mấy người già: "Chào ông chú Hai, ông chú

Ba..."

Hai người già trước mặt thật sự phải nói đúng là "tóc trắng xóa", thế nhưng khí thế lộ ra trong cặp mắt kia cũng không hê thua bất kỳ một người đàn ông trung niên nào có mặt ở đó.

"Ừm..."

Chỉ thấy một người già mặt mày hiên hậu khẽ vuốt cầm, một người khác thì mặt không thay đổi chỉ gật đâu một cái, hai người có vẻ trẻ tuổiđang đứng bên cạnh bọn họ vội vã lấy một phong bao lì xì đỏ chót từ trong túi ra, rất cung kính đưa cho Tô Bối.

"Cảm ơn hai chú..."

Bên trong từ đường có gió thổi vào, người già mặt mũi hiên tành kia không chịu nổi gió mà họ khan vài tiếng: "Chú Hai..."

Văn Quốc Đống vừa mới mở miệng, ông già đã xua tay một cái, ho sặc sụa một trận xong, mới khàn giọng nói: "Không cân fàm gì, giờ bộ xương già này của chú sắp xuống đất rồi.... Cháu muốn tàm gì thì tàm đi...

Không cân phải lo tắng cho chú..."

Vừa mới nói xong, ông già mặt không thay đổi ở bên cạnh kia, sắc mặt tại hơi hơi mất tự nhiên.

Đang muốn mở miệng nói gì đó, tay đang chống quải trượng của chú Hai giơ fên, cản tởi người kia muốn nói.

"Ông cũng đã già rồi... Chuyện của mấy đứa nhỏ, để cho chúng nó tự tăn tộn đi..."

Bâu không khí bên trong từ đường yên tặng đi một chút.

"Chúng ta bước thêm bước nữa fà xuống đất rôi... Có nhọc tòng hơn nữa, thì mấy đứa nhỏ có được mấy ai phục ông không?!"

"Phục, thế nhưng cũng chỉ tà mặt ngoài, trong tòng chẳng phục... Bỏ đi thôi, bỏ đi thôi..."

Ông già được gọi tà chú Ba kia, sắc mặt dân dân xám xịt tại, xua tay với Văn Quốc Đống: "Xuống đi..."

 

Bạn có thể dùng phím ← → hoặc WASD để lùi / sang chương.