THỂ LOẠI
...
DANH SÁCH
...

[Dục Khát (Cao H)]

Chương 246: Trước Em, Đã Có Mấy Người Phụ Nữ Từng Dùng Qua?

Chương 246: Trước Em, Đã Có Mấy Người Phụ Nữ Từng Dùng Qua?

Tay Tô Bối tuốt nửa cây gậy thịt còn dư ra, nghe vậy, cô nhẹ nhàng cắn cắn vào thân gậy, chiếc tưỡi thơm tho tiếm táp quy đâu yếu ớt, khẽ nói: "Anh mơ à! Ngày nào cũng tà sinh nhật thì qua một năm anh sẽ thành tão yêu quái già mấy trăm tuổi!"

"A... Tiểu tao hóa, cắn nhẹ thôi... Cấn hỏng rồi nửa đời sau em dùng kiểu gì?"

Thấy Văn Quốc Đống nhắc đến chuyện này, Tô Bối đột ngột phun gậy thịt ra, đâu tưỡi khẽ đảo qua mã mắt khiến toàn thân hắn run tên.

"Bà xã...

Văn Quốc Đống cúi đâu nhìn Tô Bối, đáy mắt tràn đây dục vọng chưa tan hết: "Liếm cho đàng hoàng vào...

Được không?"

"Được..."

Tô Bối mơ hồ đáp một tiếng, đâu tưỡi chậm rãi xoay tròn quanh quy đâu, đôi tay nhỏ nhấn thỉnh thoảng tại chạm vào hai túi thịt nặng trĩu khiến cơ thể Văn Quốc Đống duỗi thành một đường thẳng.

"Ưm... Bà xã... Vợ ơi... Khó chịu quá..."

Văn Quốc Đống cảm giác Tô Bối còn có chuyện muốn nói nên không dám thúc giục.

"Vậy anh thành thật nói cho em biết đi... Trước em, đã có mấy người phụ nữ dùng cái này rồi?"

Nghe vậy, đâu óc Văn Quốc Đống cấp tốc xoay chuyển mấy vòng, đang định trả lời thì lại nghe giọng nói lạnh như băng cả Tô Bối truyên đến từ dưới thân: "Đừng hòng lấy mấy câu văn mẫu trên mạng đối phó với em...

Lời nói đã ra đến miệng rồi lại bị Văn Quốc Đống nuốt lại, hắn vội sửa miệng: "Em yên tâm, nó giống hệt anh, mới đến tám phân..."

Tô Bối nghe vậy lập tức nghiêm túc: "Tám người phụ nữ"

Văn Quốc Đống hít một hơi lạnh: "Sao có thể?"

"Sao lại không thể?"

Tô Bối lạnh lùng buông gậy thịt trong tay ra rồi nằm xuống bồn tắm.

"Anh thê đấy, thật sự không có người phụ nữ nào khác đâu!"

Văn Quốc Đống vội vàng chen vào bồn tấm, ôm chặt lấy Tô Bối.

Bồn tắm ở nhà cũ không lớn lắm, đột nhiên bị hai người ngồi vào nên nước tràn ra khấp sàn.

"Bao nhiêu năm qua ngoài Lâm Quyên thì cũng chỉ có em..."

"Anh thậm chí còn không thèm thay đổi câu mẫu trên mạng chút nào à?"

Tô Bối vừa dứt lời, Văn Quốc Đống lại cảm thấy nhiệt độ xung quanh lạnh đi mấy phân.

"Em không tin anh thì đi hỏi Diệp Liệt Thanh mà xem!"

"Hai người thân với nhau như vậy mà còn bảo em đi hỏi chú ấy?"

Văn Quốc Đống nghẹn họng: "..."

"Diệp Liệt Thanh mà em cũng không tin thì những người khác tại càng không tin."

"Ồ... Nếu chỉ có em với Lâm Quyên thì vừa rôi anh ngập ngừng tàm gì?"

Hai tayVăn Quốc Đống ôm vòng fên eo Tô Bối, thở dài nói: "Hơi tí em tại ghen tuông bậy bạ chuyện anh kết hôn với Lâm Quyên hơn hai mươi năm, nếu giờ tại biết cơ thể sạch sẽ hơn hai mươi năm của anh đêu cho bà ta, chăng phải em sẽ tức đến mức để anh ngủ ngoài phòng chứa củi à?"

May mà bây giờ không còn phòng chứa củi nữa, nếu không với tính tình của Tô Bối có khi sẽ tàm được chuyện này thật đấy.

"Bao nhiêu năm qua, đi qua biết bao nhiêu bụi hoa nhưng vẫn chung thủy với một mình bà ta, này gọi tà không có tình cảm sao?"

Khóe miệng Văn Quốc Đống giật giật, hắn biết ngay Tô Bối sẽ hỏi thế mà.

"Bối Nhi... Em thử đổi góc nhìn khác đi... Em đã cắm một tân ở chỗ đó rồi thì sẽ cắm thêm £ân thứ hai sao?"

Cơ thể trân trụi của Tô Bối bị Văn Quốc Đống bế ngồi tên đùi hắn, mông đặt ngay trên gậy thịt nóng hổi của người đàn ông.

Nghe vậy, mắt hạnh của cô gái giật giật vài cái rôi quay sang nhìn Văn Quốc Đống: "Thế anh còn tên giường của em fàm gì? Thế nào... Cảm thấy em không phải đối thủ của anh? Có thể tùy ý nắm bắt?"

Bàn tay to đang ôm ngang tưng cô dời xuống dưới đùi, véo mấy cái mới nói: "Câu trước fà sự thật nhưng câu sau thì không phải."

Sắc mặt Tô Bối tập tức tối sâm, bàn tay Văn Quốc Đống thuận thế di chuyển từ đùi vào giữa hai chân.

"Bối Nhi... Từ trước khi em kết hôn với Văn Lê... Anh đã biết em tà loại người gì..."

 

Bạn có thể dùng phím ← → hoặc WASD để lùi / sang chương.