[Dục Khát (Cao H)]
Chương 249: Tự Mình Chơi Một Lần Cho Chồng Xem (H)
Chương 249: Tự Mình Chơi Một Lần Cho Chồng Xem (H)
Văn Quốc Đống vừa nói vừa không ngừng đi tới đi Pui trong phòng ngủ, vật dưới thân kia túc nặng túc nhẹ đâm tiên tục vào trong tiểu huyệt theo động tác đi đường.
Tô Bối nằm trên ngực người nọ.t sắp bị sự sung sướng bên trong hoa huyệt tàm cho phát điên, đâu tưỡi không ngừng tiếm fiếm trên ngực đối phương, căm hận nói: "Văn Quốc Đống... Anh có phải tà đàn ông không... Ưm..."
“A...Văn Quốc Đống không đợi Tô Bối nói xong, xoay người đè Tô Bối vào trong giường mềm.
"Anh đè chết em rồi... câm thú..."
Văn Quốc Đống tách hai chân Tô Bối ra, nhanh chóng rút gậy: v"Trong lòng em ai mới là người đàn ông của em!? Hả?”
Tô Bối không ngờ Văn Quốc Đống lại đột nhiên nổi điên, đại não nhất thời không kịp phản ứng, đã bị người đè ngã xuống giường.
"Anh... Anh điên cái gì...?"
“Anh không phải đàn ông, vậy ai là đàn ông của em!? Hả?”
Văn Quốc Đống đặc biệt kiên trì với câu này, cúi người đưa núm vú mêm mại vào miệng, mút và cắn một cách thô bạo: ““Irả lời anh..."
Hai đâu ngực đau nhói làm cho đâu óc Tô Bối tỉnh táo lại: “Văn Quốc Đống... Văn Quốc Đống...”
Văn Quốc Đống dùng tay nhéo cầm Tô Bối, đôi môi mỏng rời khỏi núm vú, hung hăng mút ra một vết đỏ thẫm trên cổ cô.
"Sáng sớm ngày mai anh sẽ đưa em về nhà họ Văn... Anh muốn em tự tay lấy tất cả những thứ liên quan đến Văn Lê trong nhà..."
“Thiêu hủy!”
Nghe thấy vậy, Tô Bối giật mình sửng sốt chớp mắt, không phải "Ném đi" mà là thiêu hủy.
“Em...”
“Không nữ?”
Văn Quốc Đống đẩy cây gậy khổng lồ vào chỗ thịt mêm sâu trong hoa huyệt đâm chọc, mặt tối sâm: “Hả?!”
“Ư...” Tô Bối kinh hô một tiếng, còn không đợi cô mở miệng giải thích, âm đạo no căng đây đặn đột nhiên trống rỗng, mị thịt bên trong hoa huyệt co rụt lại, hai cánh hoa đóng mở cố gắng giữ lại.
Nhưng Văn Quốc Đống lại trực tiếp rút ra rời đi, sở sở điện thoại di động trên bàn cạnh giường, chĩa vào hai người, bật chế độ video rồi đặt ở đâu giường.
Tô Bối thấy thế, trong lòng cả kinh, nghĩ đến những bức ảnh trên tay Văn Lê trước đó, có chút sợ hãi:
“Anh... Anh rốt cuộc muốn làm gì..."
Văn Quốc Đống không trả lời vấn đề của Tô Bối, hai tay banh rộng hai chân của cô ra, lộ ra hoàn toàn trước camera điện thoại di động, ấn cây gậy nóng bỏng vào lỗ hoa, đẩy đẩy hai cái, cứ như thế lặp đi lặp lại vài lân.
“Có đốt hay không?!”
Tô Bối khom người định kẹp chân mình lại, nhưng Văn Quốc Đống lại không hài lòng, hắn ép thân mình vào giữa hai chân, đùi đè lên đôi chân Tô Bối, để cho hoa huyệt không chịu nổi.
“Có đốt hay không?”
Mỗi một lân Văn Quốc Đống hỏi một câu, mặt liên đen một phân.
“Văn ”
Văn Quốc Đống một tay vạch hai cánh hoa ra, nhéo nhéo viên đậu đỏ sưng tấy của Tô Bối: “A... A...”
"Đừng... quá, quá kích thích... Ưm..."
Tô Bối nắm chặt ga giường dưới thân, thân thể không khỏi duỗi thẳng người theo động tác của hắn, dâm dịch trong huyệt hoa theo động tác chảy ra.
"Sợ là Bối Nhi không biết... Bộ dáng dâm đãng lắng lơ của em, anh đã từng nhìn thấy từ lâu rồi..."
Cụ thể lúc nào, hắn đêu có chút nhớ không ra...
"Hôm đó trời quá tối... Dâm thủy làm ướt ghế sofa..."
Văn Quốc Đống dùng bàn tay to lớn tuốt cự côn cứng ngắc, câm cây gậy lớn chọc vào viên đậu đỏ: “Bây giờ đã có ông xã, đã bao lâu rôi Bối Nhi không có dùng tay của mình!?"
Nói xong, Văn Quốc Đống nắm lấy bàn tay thon dài trắng nõn của Tô Bối đặt lên hạt đậu nhỏ.
"Nếu Bối Nhi không muốn đốt nó, cũng chỉ có thể tự mình chơi... Đúng dịp tự sướng một lân cho ông xã xem..."
Tô Bối không còn nghe rõ Văn Quốc Đống đang nói gì nữa. Sự trống rỗng trong âm đạo khiến cô cực kỳ muốn Văn Quốc Đống thao mình, hàm răng gân như cắn môi dưới đến chảy máu: “Không... A..."
Bạn có thể dùng phím ← → hoặc WASD để lùi / sang chương.