[Dục Khát (Cao H)]
Chương 283: Trợ Lý Tô Vừa Sinh Con...
Chương 283: Trợ Lý Tô Vừa Sinh Con...
Sau khi nhìn thấy tên của người trên đó, nhìn thấy tên của người trên đó, không biết vì tý do gì, trong lòng Tô Bối dâng tên ảo giác không chỉ mình hắn.
Tuy nhiên hóa ra đây thực sự tà thật, và trong nhiều ngày fiên tiếp, người dân ở thành phố Lâm liên tiếp được truyền thông thông báo.
Tô Bối tiếc mắt nhìn qua, khá gọn gàng, từng tin nhắn thông báo đêu bao hàm tất cả các phòng ban chức năng trong thành phố.
Thuế, tâm nghiệp, tư pháp, giao thông vận tải, thủy tợi.
Những người được báo cáo đêu tiên quan đến các bộ phận chức năng khác nhau, nhưng bất cứ ai có một chút nhạy cảm về chính trị đêu có thể ngửi thấy một điêu gì đó khang khác.
Sự hỗn foạn trong chính quyên không phải tà chuyện một sớm một chiêu, các phương tiện truyên thông đã nhận được tin tức rằng chuyện đã đạt đến mức không thể cứu vãn được nữa.
Tuy nhiên tất cả những điêu này không fiên quan gì đến Tô Bối, cho dù trời sập xuống thì cũng chỉ có một người cô quan tâm mà thôi.
Nơi tầm việc tuôn tà một xã hội nhỏ, chỉ cân chút gió thổi qua fà họ đã hay tin rồi.
Sự biến mất của Văn Quốc Đống không thể che giấu nổi giám đốc công ty tuật - một tay £õi đời tang thang trong mọi tâng tớp xã hội.
Những ngày gân đây, trong công ty fuật có người hóng truyện cười của Tô Bối, cũng có người chỉ đơn giản tà cảm thán thay Tô Bối.
Tô Bối vẫn đi làm bình thường như không có chuyện gì, bỏ qua tất cả những lời bàn tán xung quanh.
Vào giờ ăn trưa, giám đốc công ty luật đột nhiên xuất hiện ở cửa văn phòng và nói với Tô Bối: "Tiểu Tô...
Trưa nay chúng ta ăn cùng nhau nhé?"
Tô Bối do dự một giây trước khi trả lời.
Từ khi đi làm, mỗi ngày không có ba bữa do Văn Quốc Đống chuẩn bị nên cô ăn gì cũng không thấy ngon.
Sau khi Tô Bối đến thì cô mới biết cô không phải người duy nhất được giám đốc gọi tới.
Thấy giám đốc nồng nhiệt kêu Tô Bối ngôi xuống, cô không để ý đến ánh mất khác thường của những người xung quanh, Tô Bối tự nhiên ngôi lên chiếc ghế trống ở bên cạnh.
Đến khi tất cả im lặng, một nữ luật sư có mặt ở đây đã dẫn đâu lên tiếng: "Trợ lý Tô vừa mới sinh con mà dáng người và nước da đã hồi phục rất tốt... Tôi phải mất nửa năm mới quay lại làm việc sau khi sinh..."
"Đây chẳng phải là do trợ lý Tô vẫn trẻ sao... Mới đi làm hai năm mà đã sinh con rồi, tôi thực sự ghen tị với trợ lý Tô, lại còn chưa đây hai năm để hoàn thành con đường mà chúng ta đã không thể hoàn thành được trong nhiêu năm.”
Ngay khi những lời này được nói ra, bâu không khí ấm áp ban đâu lại đóng băng.
Nữ luật sư nói lúc đâu mỉm cười với người vừa lên tiếng: "Trợ lý Tôn, cô nói lời này làm tôi phải lấy chứng minh thư ra để xác nhận xem năm nay tôi bao nhiêu tuổi đấy..."
Nụ cười trên môi Tôn Lôi đông cứng lại: "Luật sư Lý, tôi không có ý đó..."
"Ôi trời, được rồi được rồi... Trong mắt chúng tôi, các cô vẫn luôn mười tám tuổi... Trẻ trung, xinh đẹp và có năng lực..."
Giữa tiếng hò reo và tiếng cười của mọi người, bâu không khí cuối cùng cũng bắt đầu trở nên bớt căng thắng hơn.
Ăn được một nửa, giám đốc nhìn Tô Bối, đột nhiên lên tiếng: "Trợ lý Tô vừa mới trở lại làm việc, có thể theo kịp không?"
Ở nơi làm việc không có cái gọi là nói chuyện phiếm khi ăn cơm, Tô Bối đã biết điêu đó ngay từ khi cô đông ý.
Nghe thấy câu hỏi này, Tô Bối chỉ cười nhẹ: "Vừa mới nghỉ thai sản vê, trong tay tôi có rất nhiêu việc nhưng tôi cũng rất vội."
"Haiz... Đừng vội, trong ngành của chúng ta... Cấm ky nhất là từ “vội” này, chỉ cân không kiêu ngạo và thiếu kiên nhẫn, vững vàng thì mới có thể tiến xa hơn được, cô nói xem có đúng không?"
Nghe vậy, mọi người có mặt ở đây đêu thay đổi suy nghĩ.
Thâm ý trong đáy mắt Tô Bối trở nên nặng nê hơn một chút: "Giám đốc nói phải."
"Tốt lắm, tôi thấy cô rất thích hợp với công việc kinh doanh của chúng ta... Kỳ thi tư pháp năm nay... Cô..."
Không đợi ông ta nói xong, Tô Bối lên tiếng: "Năm sau tôi sẽ thi lại..."
"Hả? Cũng tốt, lại có thêm một năm nữa để chuẩn bị."
Giám đốc khen ngợi vài câu, sau đó trò chuyện cho có với vài trợ lý khác, bữa ăn này cũng coi như là kết thúc.
Mặc dù giám đốc công ty không nói gì rõ ràng, nhưng thái độ mà tên giảo hoạt này tỏ ra khiến một số tuật sư có mặt đều trao đổi kinh nghiệm trong quá khứ của họ với Tô Bối.
Thấy vậy, Tô Bối có chút lý giải được cách tiếp cận của giám đốc.
Bạn có thể dùng phím ← → hoặc WASD để lùi / sang chương.